Chương 43: Đề Nghị Hòa Đàm

Trấp Tông chưa thu được quân báo tiền tuyến đã chạy tới Ngọc Bích quan, nhìn thấy thư từ nước Trịnh đưa tới, liền không chút để ý nói:

"Để Triệu Linh tới là được, mười ba năm, cũng đã đến lúc nên nói chuyện rõ ràng."

Trận chiến bất ngờ này, chính là Thái Tử Lang cùng Cảnh Thự lần đầu tiên phối hợp sau bốn năm học thành, y tin tưởng, hai đứa con trai của mình ở trong trận chiến dịch lần này có thể nổi danh thiên hạ.

Con trai Trấp Tông y, cùng con trai Cảnh Uyên từ sau khi sinh ra nên là huynh đệ chiếu cố lẫn nhau, trở thành vương kỳ cùng lợi kiếm để Đại Ung thống nhất thiên hạ.

Đại tướng Xa Không nước Trịnh xuất binh toàn bộ đã nằm trong dự liệu của y, sau khi Tử Lư chết, nước Trịnh không còn có tướng giỏi mưu lược, chỉ còn có tướng anh dũng.

Mà chỉ dựa vào sự anh dũng là không đánh thắng được trận.

Toàn bộ kế hoạch, chỉ có ba người biết.

Cảnh Thự, Thái Tử Lang cùng y Trấp Tông.

Bọn họ vẫn chưa đem toàn bộ binh mã đều lưu trú ở Tung huyện, một phần binh lính tương đương bị lưu lại ở ngoài thành Lạc Dương.

Chỉ cần Xa Không tiếp nhận Lạc Dương, bọn họ sẽ đối Xa Không triển khai thế vây công, lại một lần công hãm Lạc Dương.

Mà thời điểm quân báo đi vào, Thái Tử Linh đang ở Ngọc Bích quan cùng chính mình mở cuộc đàm phán.

Tương đối hoàn mỹ.

Trấp Tông phân phó nói:

"Làm theo yêu cầu của bọn họ, đem binh lính chúng ta rút đến trước quan, lưu lại tường quan lấy làm nơi đàm phán."

Khương Hằng ngồi ở trong vương xe ôm cầm của hắn, Triệu Khởi ngồi ở bên cạnh.

Triệu Khởi nói:

"Công tử, hôm nay trước khi mặt trời lặn, liền có thể đến dưới Ngọc Bích quan."

Khương Hằng nói:

"Ngọc Bích quan là cái dạng gì?"

Triệu Khởi trầm mặc một lát, nói:

"Hồi bẩm công tử, thuộc hạ chưa có đi qua."

Khương Hằng gật gật đầu, Triệu Khởi nói:

"Về sau sẽ có cơ hội, đến lúc đó tận mắt đi nhìn xem."

Khương Hằng nở nụ cười, tuy đã bắt đầu mùa đông, nhưng hắn tươi cười lại giống hoa nở, làm bên trong xe ngựa mang theo một cổ ấm áp.

Triệu Khởi nhịn không được nói: Công tử.

Cái gì? Khương Hằng thoáng nghiêng đầu, hướng Triệu Khởi.

Triệu Khởi nghĩ rồi lại nghĩ, nói:

"Công tử có phải cảm thấy, nếu ám sát thất bại, sẽ không bao giờ nữa có thể trở lại hay không?"

Khương Hằng có chút ngoài ý muốn, rồi sau đó hiểu được ý của Triệu Khởi, đáp:

"Không, điều này với ta mà nói không quan trọng, thật sự không quan trọng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!