Sở Tranh không thèm để ý, ít ra vẻ ngoài của hắn vẫn biểu hiện khiêm tốn, bộ dạng như một vãn bối nghe thụ giáo. Tâm tư của hắn hiện nay chỉ quan tâm tới Xích đường và Thanh đường. Những đường khác tạm thời hắn không rảnh mà để ý.
Lúc này đang có hai người trong thư phòng của Sở Tranh, một người chính là chấp sự Thanh đường Trương Bá Xương. Sở Tranh nhìnTrương lão đầu, tâm tư không ngừng thay đổi. Trần Chấn Chung dù sao cũng không phải là người trong Thanh đường nên không thể hiểu biết hết về tình trạng của Thanh đường hiện tại.
Lão già mặt đỏ Trương Bá Xương này tuy đã già nhưng tuyệt không phải đồ bỏ. Năm đó Thanh đường mất đi phân nửa thế lực, ông ta liền nhận ra ngay nguy cơ. Trong năm năm, ông ta tuyển lựa kỹ trong dân gian được mấy chục thiếu nam thiếu nữ, nghĩ mọi biện pháp để đưa bọn họ nhập cung.
Đến hôm nay hầu hết những người này đã có chỗ đứng vững chắc trong cung, có mấy người còn trà trộn vào trong cung của Hoàng thượng và Thái tử nữa, chẳng qua họ còn chưa được sùng ái mà thô, nhưng năng lực làm việc vượt xa suy nghĩ, tưởng tượng của những người khác trong Ưng đường.
Trong danh sách thuộc hạ Thanh đường mà Trương Bá Xương cung cấp, Sở Tranh lập tức chú ý đến hai người.
Hai người này là huynh đệ. Ca ca là Lục Phong, đệ đệ tên là Lục Minh. Hai huynh đệ này xuất thân từ gia đình nho giáo, trước kia có thể coi là giàu sang, gia đình có không ít ruộng tốt, mà cũng chính vì mấy khối đất đai này nên nổi lên tranh chấp với một nhà giàu có địa phương.
Sở Tranh xem qua, nhà phú hộ giàu có này không ai khác chính là Thái Bình Triển gia. Triển gia vì muốn chiếm được những mảnh đất kia, liền cấu kết với quan phủ hãm hại và bỏ tù phụ thân của hai huynh đệ này. Không lâu sau, vì không chịu nổi nhục nhã nên phụ thân họ thắt cổ tự vẫn ở trong ngục.
Mẫu thân họ vì xúc động và phẫn nộ nên cũng lao người xuống giếng tự tử. Hai huynh đệ bị Triển gia dồn vào thế đường cùng, may mà được người trong Ưng đường cứu thoát. Trương Bá Xương thấy huynh đệ bọn họ biết đọc biết viết, liền đưa họ vào Thanh đường.
Đồng thời ông ta cũng đồng ý trợ giúp bọn họ báo thù, nhưng với điều kiện một trong hai huynh đệ phải vào cung. Hai huynh đệ đồng ý không chút do dự, nhưng lại không ngừng tranh chấp xem ai sẽ vào cung.
Cuối cùng Lục Phong len lén chuồn đi nhờ người tịnh thân, đệ đệ Lục Minh không còn lựa chọn nào khác hơn là khóc đưa ca ca vào cung.
Đứng ở phía sau Trương Bá Xương chính là đệ đệ Lục Minh, tuổi hắn chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, nét mặt có chút thận trọng. Hắn chẳng qua chỉ là một đệ tử tầm thường của Thanh đường, không hề nghĩ tới lại có cơ hội theo chấp sự tới bái kiến Đường chủ.
Sở Tranh nhìn Lục Minh một cái, rồi hỏi Trương Bá Xương:
- Ca ca hắn Lục Phong làm cái gì ở trong cung Thái tử?
Trương Bá Xương khom người đáp:
- Lục Phong hiện đang chịu trách nhiệm quét dọn thư phòng của Thái tử. Nhưng do Thái tử lười đi học, nên ngày thường cũng ít khi gặp mặt hắn.
Sở Tranh suy nghĩ một chút hỏi:
- Trương chấp sự, những người trà trộn trong cung của Thanh đường mấy năm nay có nhận ra nhau không?
Trương Bá Xương lắc đầu:
- Cũng không nhận ra nhau được. Những người này đều được an bài riêng biệt vào trong cung trong những khoảng thời gian khác nhau. Cho dù muốn truyền tin tức ra ngoài cung, họ đều phải dùng mật mã để viết, rồi đặt tại một địa điểm được quy định bởi người chịu trách nhiệm tiếp nhận những thứ đó.
Sở Tranh hài lòng gật đầu, hỏi Lục Minh:
- Ngươi thường xuyên liên lạc cùng ca ca ngươi sao?
Lục Minh nói:
- Bẩm đường chủ, thuộc hạ cũng hay liên lạc cùng gia huynh. Thuộc hạ theo lệnh Trương chấp sự làm việc ở Thường Mậu tửu lâu. Trong cung cũng có một số người biết huynh đệ chúng ta là dân chạy nạn tới kinh thành. Một người đã vào cung, một người làm việc vặt ở tửu lâu.
Sở Tranh à một tiếng, đi qua đi lại vài bước, nói với Trương Bá Xương:
- Sau này hai huynh đệ bọn họ sẽ là thuộc hạ của ta. Ngươi hãy an bài người báo tin cho Lục Phong biết, rồi trực tiếp dẫn hắn đến chỗ ta.
Trương Bá Xương sửng sốt giây lát, xong vội vàng cúi người tuân lệnh.
Sở Tranh nói với Lục Minh:
- Ngươi đi chuyển cáo với huynh trưởng của ngươi, nói là bổn đường chủ đáp ứng với huynh đệ các ngươi, trong ba năm sẽ giúp bọn ngươi san bằng Triển gia, đem đầu của gia chủ Triển gia đặt trước mặt huynh đệ các ngươi.
Lục Minh kinh ngạc nhìn Sở Tranh.
Đến khi Trương Bá Xương âm thầm đá một cái, hắn mới quỳ xuống, liên tục dập đầu nói cám ơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!