Chương 32: Phế trưởng lập ấu (2)

- Có thể ở bên cạnh thái tử chỉ có thái giám và cung nữ, ở trong cung người của Ưng đường trung thành với Sở gia không ít, nhưng trung thành với ngươi chỉ sợ không có một mạng.

Ngô An Nhiên đột nhiên chỉ tay về đằng trước:

- Ngươi xem tiểu tử này thế nào? Hắn có vẻ trung thành với ngươi, cũng khá thông minh, tịnh thân cho hắn sau đó đưa vào cung, rồi ủy thác cho Lâm phi nương nương cùng với người của Thanh đường bí mật vạch kế hoạch, trong khoảng thời gian hai năm có thể chiếm được sự tín nhiệm của thái tử.

Sở Tranh nhìn theo tay Ngô An Nhiên chỉ, thấy Âu Dương Chi Mẫn đang cầm chổi quét lá rụng trên cỏ, xem ra hắn cũng không chăm chú hoàn toàn vào công việc, thỉnh thoảng múa cái chổi theo một chiêu thức vu vơ nào đó, hiển nhiên hắn còn đang đắm chìm trong hưng phấn vì được Ngô An Nhiên thu làm ký danh đệ tử.

Sở Tranh rùng mình, nói với Ngô An Nhiên:

- Sư phụ, người đối đãi với đồ đệ của mình như thế ư?

Ngô An Nhiên cả giận mắng:

- Ngươi nói bậy bạ gì đó? Hắn chỉ là ký danh đệ tử, ta làm thế cũng vì suy nghĩ cho ngươi.

Sở Tranh nín thinh không nói gì, bụng thầm nghĩ khó trách tại sao người trong Ma Môn có tiếng lạnh nhạt bẩm sinh, hung tàn bất nghĩa, sư phụ còn nói mình ngoan độc, thật sự mình so với lão nhân gia còn kém xa... Tuy nhiên, chủ ý của sư phụ không tệ, khả năng thực hiện rất cao.

Âu Dương Chi Mẫn phát giác Sở Tranh và Ngô An Nhiên đang đứng ở cửa, vội vàng chạy tới, vừa cười hỉ hả vừa cúi đầu hành lễ với hai người:

- Tiểu nhân xin chào thiếu gia cùng... Ngô tiên sinh.

Một lúc sau, Âu Dương Chi Mẫn cảm thấy có chút kỳ quái, hai người kia hình như không có ai để ý đến hắn, ngẩng đầu lên hắn thấy sắc mặt Sở Tranh và Ngô An Nhiên thật quái đản, đặc biệt là ánh mắt Sở Tranh lão luyện quét tới quét lui ở nửa phần dưới người của hắn, thấy thế trong lòng Âu Dương Chi Mẫn không ngừng phát lạnh.

Thật lâu sau, Sở Tranh ho khan một tiếng, nói:

- Việc này chúng ta bàn lại sau, vài ngày nữa đệ tử nhập cung, hỏi thăm cô cô một chút xem có người nào dùng được hay không.

o0o

Sở Danh Đường đi vào trong nhà, thấy Sở phu nhân đang sai vài đứa nha hoàn sắp xếp bày biện lại nhà, thắc mắc hỏi:

- Nàng không phải đi thăm cha nàng sao?

Tại sao lại trở về sớm vậy?

Sở phu nhân thấy trong nhà đã sắp xếp gọn gàng, liền cho đám nha hoàn lui ra, rồi quay sang cười nói với Sở Danh Đường:

- Chuyện cần nói đã nói xong, còn ở lại đó làm gì chứ? Mấy ngày nay cha bực tức gì đó, thiếp không điên ở lại để bị mắng.

Sở Danh Đường nói:

- Lão gia tử vì sao phát hỏa?

Vài ngày trước khi Tranh nhi trở về nghe nói người vẫn còn khỏe khoắn vui vẻ lắm mà.

Sở phu nhân nói:

- Cha phát hỏa cũng vì chàng mà ra.

Sở Danh Đường không hiểu chuyện gì xảy ra liền hỏi:

- Thời gian gần đây vi phu không gặp cha, lấy đâu ra cơ hội để người phát hỏa vô cớ thế?

Sở phu nhân nói:

- Còn không phải là do chàng giao Ưng đường cho Tranh nhi ư? Cha nói chàng thái quá, xử sự như trò đùa trẻ con, tại sao có thể giao việc quan trọng như vậy cho Tranh nhi? Rồi Tranh nhi vì thế mà lo lắng mệt mỏi đến chết thì làm sao?

Sở Danh Đường ngạc nhiên nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!