Quách Hoài có nhiều khi tự nghĩ, có lẽ bản thân mình không thích hợp với chức vị trong triều. Ông thường xuyên hoài niệm những ngày ở Bắc cương đại doanh, cho dù kham khổ, nhưng là cái khổ có tư vị, ở cùng với tướng sĩ thủ hạ dưới trướng, thân như huynh đệ, không tranh giành tư lợi, không đấu đá cắn xé nhau, chỉ cần nghe tiếng kèn vang lên, người người nhiệt huyết sôi trào, anh dũng giết địch, thật sảng khoái thoải mái.
Nay ông ở trong triều, rượu thịt ê hề, ngày ngày oanh ca yến hót, nâng chén kết giao, nhưng ngay cả chân diện mục của người đối diện cũng không thể thấy rõ.
- Đại nhân, có chiến báo gởi đến.
Quách Hoài đang trầm tư chợt bừng tỉnh, nhướng lông mày lên hỏi:
- Từ đâu báo về?
- Từ Nam tuyến đại doanh của Sở đại nhân.
Nghe tin của Sở Danh Đường báo về, Quách Hoài tỉnh người lại. Từ khi ông điều một vạn Hắc kỵ quân đến Nam tuyến đại doanh, những người bạn trẻ chí cốt này rất ít khi thư từ qua lại với ông, giống như tình hình chiến sự ở nam tuyến chưa bao giờ xảy ra.
Nếu ông chủ động gởi công hàm hỏi thăm, điều này quả thực làm cho ông không vui.
Mở cái xi dán kín phong thư, lấy ra bản báo cáo chiến sự, Quách Hoài nhìn thoáng qua, liền vọt đứng dậy.
"Vi thần Sở Danh Đường dập đầu khấu bái, nhờ vận may của Đại Triệu, phúc đức của Hoàng Thượng, Nam tuyến đại doanh của ta đánh đâu thắng đó, tiêu diệt hơn mười vạn quân địch, hoàn toàn phá hủy đại doanh thủy quân Nam Tề..."
Quách Hoài đột nhiên quay sang tên hầu bên cạnh nói:
- Mau thay quần áo, bản quan muốn vào cung bái kiến Hoàng Thượng.
Quách Hoài vội vã nhập cung, bỗng nhiên nhớ tới Hoàng Thượng lúc này đã chuẩn bị nghỉ ngơi, nhưng bất chấp, cũng không nghĩ ngợi thêm, ông đi thẳng vào tẩm cung của Hoàng thượng.
Liên tổng quản đứng ở ngoài cửa tẩm cung, thấy Quách Hoài vội vã đi tới, liền bước tới dùng tay ra hiệu cản lại, thấp giọng nói:
- Hoàng Thượng vừa mới nằm xuống ngủ, Quách đại nhân có việc gì ngày mai quay lại bẩm báo.
Quách Hoài lắc đầu nói:
- Liên tổng quản, việc khẩn cấp nhất định cần phải bẩm báo Hoàng Thượng ngay.
Liên tổng quản đang định khuyên ngăn thêm, tiếng Triệu Minh Đế từ bên trong vọng ra:
- Là Quách Hoài à, vào đi.
Quách Hoài đẩy Liên tổng quản ra, bước nhanh vào bên trong, miệng hô lên:
- Hoàng Thượng, chuyện đáng mừng.
Triệu Minh Đế trên người khoác một cái áo choàng, thấy Quách Hoài hưng phấn như vậy, có chút không hiểu hỏi:
- Quách khanh, tin mừng từ đâu truyền tới?
Có phải Tây Tần lui binh hay không?
Quách Hoài sửng sốt nói:
- Tây Tần chưa từng lui binh, là tin mừng thắng trận từ Nam tuyến đại doanh.
Triệu Minh Đế có chút thất vọng:
- Là Sở Danh Đường gởi đến? Trẫm chỉ lệnh cho hắn bảo vệ cho tốt Nam tuyến đại doanh, hắn có tin mừng thắng trận gì mà bẩm báo.
Quách Hoài cười nói:
- Danh Đường không chỉ phòng thủ tốt Nam tuyến đại doanh, mà còn chủ động xuất quân, đánh tan mười vạn quân địch, hoàn toàn tiêu diệt đại doanh thủy quân Nam Tề. Từ lúc Thái Tổ thắng trận tới nay, đây là chiến thắng lớn nhất trong các trận chiến với Nam Tề.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!