"Cậu rất quan tâm tới Á Đồng." Lâm Vũ Hân cởi áo khoác ra rồi đặt ở trên lưng ghế sau người, hung hăng dụi điếu thuốc trong cái gạt tàn
"Cậu ta không phải món đồ chơi cho cậu khi cảm thấy nhàm chán đâu."
Tiếu Kỳ Thậm nhìn điếu thuốc đã tắt khói trong gạt tàn, dựa lưng vào thành ghế
"Tôi đoán là chị đã hiểu lầm rồi." hắn nhíu nhíu này
"Ví dụ, quan hệ giữa tôi và Đan Á Đồng."
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, một số người phụ vụ bước vào, đặt đồ ăn của hai người xuống bàn, nhìn thẳng về trước rồi bước ra khỏi căn phòng.
"Cậu là gay, không phải sao?"
Lâm Vũ Hân để tay chống cằm
"Chuyện này, trong lòng cậu biết rất rõ."
Ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn, Tiếu Kỳ Thậm không có chút tức giận nào khi bị người khác nói ra khuynh hướng *** không bình thường của hắn. Hắn hồi ngồi thắng lưng lại, mở nắp chai rượu vang, rót cho đối phương Vậy?
"Á Đồng không phải là gay."
Lâm Vũ Hân nâng ly rượu lên, nhẹ nhàng lắc chất lỏng màu đỏ trong ly, đôi mắt xinh đẹp lộ ra vẻ sắc bén
"Chuyện này cậu cũng biết rõ mà."
Tiếng rượu rót vào ly rất trầm, rượu đỏ dọc theo ly chậm rãi nhỏ xuống mặt bàn, cả gian phòng lúc này tràn mùi rượu.
Lafite năm 1982.
Lâm Vũ Hân đặt ly rượu xuống, khóe mắt đảo qua vết rượu đổ trên mặt bàn
"Hôm nay quay phim quá mệt mỏi, nên rót rượu cũng bị đổ ra sao? Thế này thật lãng phí quá."
Rượu uống vào hương vị rất thuần, Tiếu Kỳ Thậm đem chai rượu đặt lên giá rượu
"Tôi lại không biết Lâm Thiên hậu của chúng ta từ khi nào bắt đầu để ý tới chút tiền nhỏ này."
Lâm Vũ Hân dựa người lên tay vịn
"Tôi đâu có giống cậu, một chai rượu trị giá gần 100.000 trong mắt cậu chẳng qua chỉ là mấy đồng bạc lẻ."
Ánh mắt của cô nheo lại một chút, như là một mèo quý tộc, làm cho người khác không tự giác cảm thấy ngưỡng mộ
"Hay là nên nói, có nhiều thứ tốt hơn nhiều chuyện này trong mắt cậu?"
Tiếu Kỳ Thậm nhẹ nhàng lắc ly rượu, mắt liếc nhìn bà hoàng tràn đầy khí thế Lâm Vũ Hân
"Vũ Hân, tôi chưa bao giờ thích cảm giác những thứ tôi coi trọng lại vụt mất khỏi tay tôi."
Lâm Vũ Hân nhướn mày
"Cậu cho rằng trên thế giới này, chỉ cần cậu thích cái gì thì cái đó sẽ ngoan ngoãn thuộc về cậu sao?"
"Có thứ gì mà tôi chưa đạt được à?"
Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười hỏi lại.
"Sẽ có thứ cậu không chiếm được." Lâm Vũ Hân lười biếng ngáp một cái
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!