Chương 15: Khúc dạo đầu

Đóng cửa toilet lại, Đan Á Đồng liền ói ra, sắc mặt cậu trở nên tái nhợt, trên người Á Đồng vẫn là quần áo thể thao, chỉ là lúc này gương mặt cậu xấu xí đến dọa người.

Cậu không thể ăn thịt bò, thói quen này hình như từ kiếp trước đã mang tới tận bây giờ. Cho dù là thịt có được nấu chín kĩ thì cậu cũng không thể ăn được, huống chi nhìn màu sắc của miếng thịt có thể thấy rõ ràng là nấu tái.

Hơn nửa ngày cậu mới nhịn được cảm giác buồn nôn xuống dạ dày, sửa sang lại mái tóc rồi vội vã súc miệng. Sau đó vỗ vỗ lên mặt, cậu khôi phục lại dáng vẻ tươi cười rồi bước ra khỏi toilet.

Một số caddie đeo túi gôn đi ngang qua cậu, ngẫu nhiên cũng có vài người liếc nhìn cậu một cái, nhưng là lịch sự quan sát một chút sẽ không khiến người khác cảm thấy khó xử.

"Sắc mặt cậu không tốt lắm, trong người không thoải mái à?" Tiếu Kỳ Thậm đứng trên thảm cỏ xanh mơn mởn, dưới ánh mặt trời quay đầu lại nhìn Đan Á Đồng đang đi tới.

Gương mặt hắn lúc này có thể làm thu hút bao nụ cười của các cô gái.

Vậy à? Đan Á Đồng cười nhạt

"Em cảm thấy vẫn bình thường mà."

Vậy thì tốt. Tiếu Kỳ Thậm đưa gậy đánh gôn cho caddie đứng bên cạnh

"Giờ cũng không còn sớm, chúng ta trở lại phim trường thôi, cậu với tôi còn có cảnh quay nữa."

Vâng Đan Á Đồng gật đầu, cậu nheo mắt nhìn đoàn người Đinh Nham đứng ở đằng xa, rồi quay đầu sang Tiếu Kỳ Thậm, nói

"Anh chờ em một chút, em sẽ trở lại ngay."

Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười

"Cũng còn chút thời gian, cậu không cần phải gấp."

Chờ cho Đan Á Đồng đi xa rồi, Tiếu Kỳ Thậm mới lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số, nụ cười ôn hòa trên mặt đã biến thành vẻ lạnh lùng

"Tra được thế nào rồi?"

Tháng ba thời tiết chưa ấm lên hoàn toàn, không khí se se lạnh cùng hương cỏ xanh khiến dạ dày của Đan Á Đồng dễ chịu hơn nhiều.

Đinh Nham đánh một quả cầu vào lỗ.

Năm nay anh gần 35 tuổi, trên người tản ra sự hấp dẫn của người đàn ông đã trưởng thành, nhưng Đan Á Đồng cũng hiểu rõ, người đàn ông này trong showbiz cũng là người có chút thủ đoạn, có thể đụng chạm tới một số nghệ sĩ chứ không thể nào đắc tội với người quản lí đã có nhiều năm kinh nghiệm được.

Chuyện này người thông minh trong giới giải trí đều biết rõ.

Nhìn thấy Đan Á Đồng, Đinh Nham cũng không vội vã bắt chuyện, tay cầm gậy đánh gôn đưa cho cậu Đánh một quả chứ?

Đan Á Đồng xua tay

"Em… Em đánh không được, với lại Tiếu ca còn đang chờ em."

Đinh Nham cũng không kiên trì ép buộc, đưa gậy đánh gôn cho caddie, mắt nhìn cả người Đan Á Đồng, không sắc bén nhưng lại có áp lực vô hình.

Người đàn ông đi cùng anh cũng là người trong giới, thấy tình hình này rất thức thời nói

"Tôi đi gọi điện thoại, hai người cứ từ từ nói chuyện đi."

Đinh Nham nhìn gã đã chạy ra xa, lãnh đạm nói

"Chuyện Nguyên Văn cậu đã biết rồi?"

Đan Á Đồng nụ cười trên môi nhạt dần Vâng, em biết rồi.

Bầu không khí giữa hai người trở nên yên tĩnh, Đinh Nham tháo mũ trên đầu xuống

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!