Trận chiến giữa các fans thế này, sẽ còn không dừng lại, hai nhà công khai đối lập nhau, mắng chửi nhau túi bụi.
Sau khi Chung Duyệt phát hiện Lê Sơ nhận được kịch bản của Kỷ Vân, mặt đều sắp nhăn lại. Vốn dĩ cô ta đã chướng mắt Lê Sơ, cảm thấy Lê Sơ bất quá chỉ là một diễn viên tuyến mười tám không nổi, năm trước đó bị cô ta trào phúng cũng không dám hó hé gì, nhưng bây giờ đối phương hoàn toàn xoay người muốn ngăn chặn cô ta, làm sao cô ta có thể cam tâm được.
Liên quan đến chuyện Chung Duyệt không cam lòng mua thủy quân bôi đen Lê Sơ, Đường Tòng Nam chỉ gọi điện thoại cho nàng, để nàng chuyên tâm diễn kịch, không cần để ý đến những việc này, hắn sẽ giải quyết ổn thỏa.
Trên thực tế, Đường Tòng Nam cũng không phải làm gì quá cao siêu, hắn chỉ cảm thấy Chung Duyệt quá buồn cười, dám lấy chuyện kỹ thuật diễn để bôi đen Lê Sơ, chỉ cần có não đều biết Lê Sơ tiến bộ đến thế nào, trái lại là cô ta, còn không có linh khí được như thời trẻ tuổi.
Đường Tòng Nam không chỉ phản kích từ trên mạng, mà ngoài đời cũng hành động.
Hắn mua một lẵng hoa, đưa đến chỗ Chung Duyệt, còn gửi kèm tấm thiệp xỉa xói:
---- cảm tạ nữ sĩ Chung Duyệt cho cơ hội.
Còn không phải là vậy sao, nếu Chung Duyệt không đoạt nữ chính của Lê Sơ, nói không chừng Lê Sơ chỉ đi diễn phim thần tượng đi, làm sao có cơ hội nhận phim của đạo diễn Kỷ.
Ban đầu Chung Duyệt còn không hiểu, sau khi hiểu xong, tức giận đến mức đập hết đống đồ trang điểm.
Lúc Tiền Đóa Đóa đem chuyện này kể cho Lê Sơ nghe, Lê Sơ cười đến mức mặt nạ trên mặt sắp nứt ra.
Không hổ là nam mụ mụ của nàng!
Bất quá giống như Đường Tòng Nam nói, Lê Sơ không cần quan tâm đến Chung Duyệt, diễn tốt mới là chuyện quan trọng nhất của nàng hiện tại.
Quay ở thành phố này sau một tháng oi bức, mới đón được cơn mưa đầu tiên.
Lê Sơ có thể bắt đầu quay cảnh mở màn đầu phim rồi.
Nàng mặc một cái váy trắng, cầm cây dù màu xanh đậm, trên mặt có vẽ hình hoa lan. Đây là thủ pháp ám chỉ của đạo diễn, dù sao hương vị tin tức tố khán giả xem qua màn hình cũng không có ngửi được, nên mới yêu cầu một ký hiệu thay thế.
Cảnh mở đầu phim nên Kỷ Vân muốn quay một đoạn dài không cắt ghép, Lê Sơ ở con hẻm nhỏ phải đi lại mấy lần mới tìm được cảm giác mà Kỷ Vân mong muốn.
Câu chuyện bắt đầu vào một ngày trời mưa, mặt đường có chút lầy lội, thiếu nữ che dù từ xa xa đi đến, dù che khuất mặt nàng, chỉ lộ ra cái cằm tinh tế cùng sắc môi đạm bạc, váy trắng che nửa chân thon dài, phía sau là bầu trời trầm u, khiến người nhìn không khỏi mang theo vài phần áp lực.
Lê Sơ bắt đầu đi từ phía xa, không nhanh không chậm, nhưng càng đến gần, tốc độ của nàng bắt đầu nhanh hơn, thậm chí có chút gấp gáp chạy đến, bùn bắn lên làm dơ đôi giày, tiếng bước chân thực sự khiến người ta nóng vội.
Cảnh sát phụ trách tiếp nàng là một nam beta, rót cho nàng ly nước, nhẹ giọng hỏi nàng xảy ra chuyện gì.
"Cảnh sát, tôi muốn báo án, tỷ tỷ của tôi mất tích. Chị ấy đã hai ngày không có về nhà, tôi không liên hệ được với chị ấy."
Màn hình quay từ cảnh sát đến bàn tay nắm chặt cái ly trên bàn, lại di chuyển lên gương mặt xinh đẹp tái nhợt.
Sau khi uống nước ấm, gương mặt kia vẫn tái nhợt như cũ, chỉ có môi khôi phục chút huyết sắc.
Mặt rất trắng, môi rất hồng, giống như một bộ dạng xót xa.
Ninh Mạn Thanh nhìn tiểu cô nương trong màn ảnh, mặt mày bình tĩnh, nhưng sâu trong đôi mắt cô lại cất giấu chút ôn nhu mà người ngoài không thể nhìn thấy được.
"Được rồi đừng nhìn nữa, sau này còn nhiều thời gian để coi, đi xử lý văn kiện với tôi trước đi, còn có mấy hội nghị cần cậu tham dự."
Nữ Alpha đứng bên cạnh cực kỳ chịu không được mở miệng đánh vỡ dịu dàng của Ninh Mạn Thanh.
Ninh Mạn Thanh đen mắt liếc mắt nhìn nàng ấy một cái, quay đầu nhìn Lê Sơ đã bắt đầu phối hợp diễn với Triệu Tri Xuân, xoay người cùng đi với nàng ấy đến phòng nghỉ.
Lúc chạng vạng, Lê Sơ thấy Ninh Mạn Thanh đứng cạnh một nữ nhân tóc ngắn.
Nàng ấy nhìn giống như con lai, mũi cao ngũ quan rõ ràng, tràn ngập phong tình người Tây.
Ninh Mạn Thanh giới thiệu với nàng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!