Ấn chụp một cái 'tách'.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Tây Lâm vừa định đi ra thì Lâm Duyệt mở miệng nói:
"Chị Ninh Ninh, khi nãy biểu cảm của chị trông ngốc quá, chị có muốn chụp lại không ạ?"
Tang Ninh nghe vậy, lập tức lấy lại tinh thần: Muốn chứ.
Tang Ninh có thể không chụp hình chung với Bùi Tây Lâm, nhưng nếu đã chụp thì cô không thể để mình trông ngốc nghếch như vậy được.
Cô muốn mình phải thật xinh đẹp cơ!
Tang Ninh trả lời xong mới chợt nhớ tới hỏi ý kiến của Bùi Tây Lâm:
"Được không thầy Bùi?"
Bùi Tây Lâm nhíu mày nói: Tùy cô.
Nhìn ba người có giá trị nhan sắc cao đứng chung khung hình, Lâm Duyệt và mấy vị trợ lý của nhà khác không kìm được chụp thêm vài tấm.
Chụp ảnh xong, Tang Ninh lần lượt chào tạm biệt với mọi người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặc dù Tang Ninh chỉ mới vào đoàn phim chưa được một tuần, nhưng khi cô đóng máy rời đi, mọi người đều rất tiếc nuối.
Có một số người trời sinh dễ dàng chiếm được cảm tình của người khác. Tang Ninh chính là người như vậy, cô rất xinh đẹp nhưng lại không hề kiêu căng làm phách. Người nào cô cũng có thể bắt chuyện làm quen, từ nhân viên đoàn phim cho tới dì lao công của đoàn, dù là ai cũng có thể trò chuyện vui vẻ với cô.
Điều quan trọng nhất là bạn có thể cảm nhận được cảm xúc của cô từ trong ánh mắt, thái độ của cô đối với mọi người là sự chân thành chứ không hề qua loa lấy lệ chút nào.
"Ninh Ninh, nếu có thời gian rảnh em sẽ đến phim trường thăm mọi người chứ?" Có người hỏi.
Tang Ninh khẽ mỉm cười:
"Tất nhiên là có rồi, em nhớ mấy cảnh sau mọi người quay ở Lâm Thành đúng không, tới lúc đó em sẽ đến thăm mọi người."
Em hứa rồi đó nha.
Tang Ninh trò chuyện với mọi người thêm vài câu, sau đó mới bịn rịn rời đi.
Mọi người luyến tiếc cô, cô cũng không nỡ rời xa mọi người.
Có lẽ là do lần đầu đóng phim, cũng như là lần đầu biết tới cảm giác chia ly như vậy, nên Tang Ninh đa sầu đa cảm gần cả ngày.
Sau khi bay về Lâm Thành, cô vẫn không thể thoát ra khỏi mớ cảm xúc tiếc nuối nhung nhớ ấy ngay. Đến khi Văn Khê tới bàn chuyện công việc, Tang Ninh mới xốc lại tinh thần để tập trung làm việc.
Giống hệt như Tang Ninh, mọi người trong đoàn phim bên này cũng không quen với việc thiếu vắng cô.
Ngày hôm sau, trong lúc nghỉ ngơi sau khi hoàn thành một vài cảnh quay. Lâm Uẩn Ngọc không còn nghe những lời buôn chuyện rôm rả của cô, cảm khái nói:
"Ôi Tang Ninh vừa đi là đoàn phim này buồn tẻ hẳn."
Tuy lúc trước luôn như thế này, nhưng từ ngày có Tang Ninh gia nhập, đoàn phim nghiêm túc của họ đã trở nên vui vẻ thoải mái.
Bùi Tây Lâm nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh.
Lâm Uẩn Ngọc nhìn dáng vẻ mệt mỏi của anh cũng không buông tha:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!