Sau khi im lặng một lúc lâu, Tần Chính liếc mắt nhìn anh ta:
"Cậu không sợ Tây Lâm tức giận à?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Uẩn Ngọc ngước mắt lên, dường như nghe được câu gì buồn cười lắm:
"Ông xem dáng vẻ của cậu ta có giống như để ý, hay tức giận gì không?"
Tang Ninh cũng ngước mắt nhìn Bùi Tây Lâm đang đứng ở kia.
Trên người anh vẫn mặc bộ quần áo như vừa ở trong xe, một chiếc áo len mỏng màu đen với hoodie và quần denim ống rộng sáng màu.
Phong cách ăn mặc vừa đơn giản lại vừa bình thường, nhưng khi mặc trên người anh lại giảm bớt chút cảm giác xa cách.
Nhưng cũng chỉ là một chút thôi.
Bùi Tây Lâm hờ hững liếc anh ta một cái, lúc thu mắt lại thì quét qua phía Tang Ninh.
Là dáng vẻ không thèm để ý.
Tần Chính biết tính tình Bùi Tây Lâm, cười nói:
"Tây Lâm cũng không thích bị gọi là thầy."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ông ấy nói với Tang Ninh:
"Cô gọi đầy đủ tên của cậu ấy hoặc là anh Lâm đều được, người trong đoàn phim ai cũng gọi cậu ấy như vậy."
Tang Ninh bỗng nhớ tới cách gọi của mình khi nhìn thấy Bùi Tây Lâm lần trước mà hơi giật mình.
Anh không thích, sao lại không nói.
Vừa nghĩ như thế, Tang Ninh lại nhớ đến cái tính kia của Bùi Tây Lâm, chắc là do lười mở miệng.
Trước khi cô vào đoàn phim, có lẽ anh cũng không ngờ, lại còn diễn một vai nào đó chung với anh.Sau khi casting thành công, Tang Ninh ở lại đoàn phim.
Lúc cô ra khỏi phòng, Tần Chính mới nhìn sang Văn Khê đang đứng cách đó không xa.
"Tang Ninh là diễn viên do cô dẫn dắt sao?" Tần Chính ngạc nhiên.
Trước khi tuyển người đến casting, Tần Chính đã nghe phó đạo diễn nói, Văn Khê lại dẫn dắt diễn viên lần nữa, hơn nữa người đó còn đến đoàn phim casting thử.
Trước kia Tần Chính đã từng hợp tác với vài diễn viên do Văn Khê dẫn dắt, nên rất tin tưởng ánh mắt của cô ấy. Bởi vậy khi phó đạo diễn vừa nhắc đến, ông ấy đã đồng ý ngay.
Chỉ có điều lúc ấy đang vội, cũng không hỏi cụ thể nữ diễn viên do Văn Khê đề cử đến đây casting là ai, tên là gì.
Văn Khê giơ tay, cười nói:
"Đúng vậy, ánh mắt của tôi cũng không tệ lắm nhỉ?"
Tần Chính nhìn Tang Ninh, thản nhiên nói: Không tồi.
Ông ấy khen Văn Khê:
"Không ngờ đã rời đi nhiều năm, mà ánh mắt của cô vẫn sáng suốt như vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!