Cuối tháng 10, giải thưởng Hoa Nghệ được tổ chức ở thành phố H.
Úc Vi Tinh vẫn còn ở đoàn phim, chỉ có thể xin nghỉ phép để đến tham dự. Trước khi đi, đạo diễn và các diễn viên khác trong đoàn đều cổ vũ và chúc cậu đoạt giải.
Tối hôm trước, Úc Vi Tinh đến khách sạn, tắm rửa xong; sấy khô tóc đã gần 1 giờ sáng. Nhìn thấy tin nhắn Chúc ngủ ngon của Tần Hành Hàn, cậu nhếch môi, thỏa mãn tiến vào mộng đẹp.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, cậu bước ra khỏi phòng, nhìn thấy Tần Hành Hàn đang ngồi ở phòng khách, cậu giật mình không thôi.
Cậu dụi mắt, Không phải mơ chứ?
Tần Hành Hàn bị sự đáng yêu của cậu làm cho bật cười, Không phải.
Vẫn chưa tin lắm, cậu chạy đến trước mặt Tần Hành Hàn, đưa tay nhéo má hắn... Chạm được thật nè! Úc Vi Tinh chớp mắt, khó hiểu hỏi:
"Nhưng sao anh vào được?"
"Đương nhiên là do anh rồi," Giọng nói của Chu Lẫm vang lên từ nhà bếp, gã thò đầu ra,
"Anh đang pha cà phê cho cậu, cậu đi rửa mặt nhanh lên, đội ngũ tạo hình sắp đến rồi."
Sớm vậy ạ?
Úc Vi Tinh ngạc nhiên.
"Còn sớm gì nữa, đại ca, bây giờ đã gần 10 giờ rồi."
Úc Vi Tinh giật mình, Em ngủ muộn thế à?
"Lúc đầu anh định gọi cậu dậy sớm hơn, nhưng Tần tổng không cho," Chu Lẫm thúc giục,
"Tóm lại, cậu mau đi đi, nhiều nhất nửa tiếng nữa họ sẽ đến."
Úc Vi Tinh nghe xong, dạ một tiếng, rồi nói với Tần Hành Hàn:
"Vậy anh đợi em xíu nhé."
Nhanh chóng rửa mặt xong, cậu ngồi xuống bên cạnh Tần Hành Hàn. Tần Hành Hàn thấy một lọn tóc nhỏ của cậu chưa chải gọn, đưa tay vuốt xuống.
Úc Vi Tinh ngẩng đầu nhìn hắn, đáy mắt phản chiếu ánh nắng ngoài cửa sổ, niềm vui tràn ra từ khóe mắt và đuôi mày.
Chu Lẫm bưng cà phê ra, nhìn thấy cảnh này: ...
Gã ho một tiếng, sau khi nhắc nhở sự tồn tại của mình, gã bước đến bên cạnh Úc Vi Tinh, đưa cốc cà phê đen cho cậu:
"Uống một cốc lúc bụng đói để giảm sưng."
Úc Vi Tinh nhận lấy, Cảm ơn.
Đợi cậu uống xong cà phê, Chu Lẫm lại đưa bữa sáng cho cậu, rồi để lại không gian riêng tư cho hai người, mình ra ngoài trước.
Sao anh lại đến?
Úc Vi Tinh bưng bát cháo yến mạch sữa lên, vừa ăn vừa hỏi.
Ánh mắt dịu dàng nhìn cậu, Tần Hành Hàn nói:
"Anh muốn có thể trực tiếp chúc mừng em ngay lúc em nhận giải."
Tim đập mạnh vài nhịp, Úc Vi Tinh ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt của hắn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!