Chương 45: (Vô Đề)

Vai diễn Vương Dật Qua đưa cho Úc Vi Tinh, là một nhân vật mâu thuẫn lại có tranh luận, hắn tự do ở ngoài thế giới, nhân sinh mờ mịt, sống được chăng hay chớ.

Hắn chỉ hưởng lạc, không chờ mong ngày mai và tương lai, không có mộng tưởng, không có chờ mong, điều duy nhất hắn thích, là mỗi khi chạng vạng, đến bờ biển ngồi một lúc, nhìn ánh chiều tà.

Mặt trời lặn không giống mặt trời mọc, sẽ làm cho người ta tràn đầy hy vọng, càng giống như có loại tiếc nuối nhàn nhạt, giống như hắn khát vọng được yêu, lại biết mình không thể có được.

Buổi sáng khi Úc Vi Tinh nhận được thiết lập nhân vật và kịch bản, đã bị nhân vật này hấp dẫn.

Hắn là một đứa trẻ bị vứt bỏ, không có tên chính thức, gái điếm nhận nuôi hắn gọi hắn là A Duyệt, hắn vẫn dùng tên A Duyệt, sống đến 20 tuổi.

Gái điếm là một người rất mâu thuẫn, bình thường còn tốt, bà sẽ muốn A Duyệt ra ngoài, sẽ cổ vũ A Duyệt đi học, hy vọng A Duyệt giống như lúc ban đầu bà dùng chữ Duyệt gọi hắn, vui vui vẻ vẻ.

Nhưng một khi bà uống rượu, tựa như biến thành người khác, đối với A Duyệt không đánh thì mắng, mắng hắn vướng víu, mắng hắn vô dụng, mắng hắn sao không chết... mượn chuyện này phát tiết tức giận và không cam lòng của mình.

A Duyệt vẫn sống ở dưới đáy, nhìn thấy, nghe thấy, hoàn cảnh gia đình cũng không đủ để nuôi hắn thành một người tốt, cho nên hắn cướp bóc, trộm cắp, đánh nhau ẩu đả, vào trại trẻ, sau đó lại vào ngục giam, sau khi ra ngoài không muốn vất vả mệt nhọc, lại làm vịt bán dâ

-m kiếm tiền.

Thời niên thiếu, hắn cũng từng đi tìm cha mẹ, nhưng lúc hắn bị vứt bỏ, qua mấy tháng tuổi, cũng không có ai nhìn thấy người vứt bỏ hắn, thế giới này quá lớn, hắn căn bản không tìm thấy.

Thời gian ở trong cách sống được chăng hay chớ của hắn, thoáng cái đã đến năm hắn 20 tuổi.

Sinh nhật 20 tuổi, mẹ nuôi hiếm khi trịnh trọng tặng quà cho hắn. Nhưng vừa qua 0 giờ sinh nhật, mẹ nuôi liền nói cho hắn biết, mình bị bệnh, nhiều nhất chỉ có thể sống 3 tháng, sau khi chết, hy vọng hắn tự chăm sóc mình, nghĩa trang cũng không cần, đời này bà chưa từng hưởng thụ tự do tự tại, kiếp sau muốn làm hải âu, bay lượn giữa biển rộng và trời xanh, cho nên đem tro cốt của bà rải ở biển rộng là đủ rồi.

A Duyệt đồng ý.

Ba tháng sau, mẹ nuôi bình tĩnh ra đi, A Duyệt thay cho bà chiếc váy mới mua

- chiếc váy bà vẫn không nỡ mua, rất đắt, giá sáu ngàn bảy.

Hắn mang theo tro cốt của mẹ nuôi, lần đầu ngồi thuyền ra biển, nghe theo nguyện vọng cuối cùng của mẹ nuôi rải tro cốt của bà xuống biển.

Cũng ở lần ra biển này, hắn gặp được người đàn ông khiến hắn hoàn toàn rơi vào bóng tối, không thể quay đầu lại.

Người đàn ông là đại ca của một tổ chức tội phạm ở Đông Nam Á, giế

-t người, buôn lậu, buôn bán ma túy, lừa bán... Tất cả những việc có thể kiếm tiền nhất trong Bộ luật Hình sự, anh ta đều làm.

A Duyệt bị anh ta dụ dỗ lên giường, bị dụ dỗ giúp anh ta giết người, từ đó về sau, A Duyệt nhiễm sắc thái thuần đen, thật sự bước vào thế giới hắc ám........

Trong nháy mắt Úc Vi Tinh hiểu được ẩn ý trong lời nói của Hạ Linh. Trong kịch bản này, A Duyệt chỉ có hai cảnh quan trọng nhất, một cảnh là cảnh cuối cùng hắn ung dung chịu chết vì Hoa Đàm Vinh, một cảnh khác, là bước ngoặt khi hắn thật sự rơi vào bóng tối

-- hắn ra tay giế

-t người.

Chuyện giế

-t người này, trừ khi đã quen hoặc là trời sinh máu lạnh biến thái mới có thể giế

-t người, nếu không cho dù là một người xấu tự mình ra tay, cũng sẽ giãy dụa tâm lý.

Hạ Linh bảo cậu giế

-t cô, là vì muốn xem lý giải và biểu hiện của cậu đối với cảnh A Duyệt ra tay giế

-t người.

Úc Vi Tinh nghĩ, Hạ Linh vừa lên đã muốn cậu diễn cảnh khó khăn nhất, xác suất rất lớn là không muốn chọn cậu, nhưng cô có hàm dưỡng và giới hạn của mình, cũng sẽ không vô duyên vô cớ phủ định một người, cho nên chỉ có thể từ trên diễn xuất, để cho cậu biết khó mà lui.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!