Chương 17: (Vô Đề)

Thời gian lặng lẽ trôi qua trong sự luyện tập và chuẩn bị của tất cả mọi người.

Cuối tháng 9, Hà Kỳ Vinh trở lại đoàn làm phim, lần này đi cùng y còn có ekip trang điểm của Thiên Hạ Vô Song, đến đây để chụp ảnh trang điểm cho đoàn nhân vật chính.

Úc Vi Tinh gần đây luyện có chút tàn nhẫn, gầy đi mấy cân, Hà Kỳ Vinh vừa nhìn thấy anh, liền nhíu mày, Cậu đang giảm cân?

Không có.

Vậy cậu làm sao...

"Mỗi ngày cậu ấy luyện mười mấy tiếng đồng hồ, không gầy mới kỳ quái." Người xen vào là Thẩm Lâm Lâm, nửa tháng nay, nàng đối với Úc Vi Tinh hoàn toàn thay đổi.

Một người có ưu tú hay không, không chỉ nhìn thành tựu hiện tại của đối phương, còn phải xem đối phương có tiến bộ hay không, có cố gắng hay không, nàng thấy được sự nỗ lực của Úc Vi Tinh.

Hơn nữa không chỉ cố gắng, nửa tháng này, nàng thấy Úc Vi Tinh nhiều lần giúp đỡ nhân viên trong khả năng của mình, đối với bọn họ cũng rất thân thiện, không có một chút kiêu căng, thỉnh thoảng còn có thể thấy anh cầm hộp cơm, ăn với nhân viên công tác, cùng bọn họ nói chuyện phiếm.

Nàng rất ấn tượng với một chuyện vào ngày hôm trước. Có một cô gái trong nhóm đạo cụ, cha mẹ cô ấy qua đời lúc cô ấy còn rất trẻ, người thân không muốn nhận nuôi cô ấy, cô ấy lớn lên trong một trại trẻ mồ côi.

Úc Vi Tinh không biết từ đâu nghe nói ngày đó là sinh nhật lần thứ 20 của cô ấy, bảo Chu Lẫm chuẩn bị bánh kem và quà tặng

-- Quà tặng là một bộ sách tự kiểm tra dành cho người lớn và video giảng dạy của giáo viên nổi tiếng.

Cô ấy chỉ học xong giai đoạn giáo dục bắt buộc, không thể tiếp tục học, cô ấy luôn cảm thấy tiếc nuối.

Cô ấy từng do dự về việc có nên tham gia kỳ thi tự kiểm tra không, không ai có thể cho cô ấy câu trả lời chắc chắn, Úc Vi Tinh đã sử dụng phương pháp quà tặng để nói với cô ấy: Đừng ngần ngại, đi thi.

Thẩm Lâm Lâm kinh ngạc trước sự cẩn thận và dịu dàng của Úc Vi Tinh, nhưng cũng thật sự thay đổi cách nhìn về Úc Vi Tinh.

Nghe Thẩm Lâm Lâm nói như vậy, sắc mặt Hà Kỳ Vinh tốt hơn không ít, y nói với Úc Vi Tinh:

"Đừng luyện tập quá sức, làm mình bị thương. Ăn nhiều hơn một chút, không thể gầy hơn nữa."

Úc Vi Tinh gật đầu: Biết rồi.

Hà Kỳ Vinh ừ một tiếng, lại nhìn Trương Y đang luyện trên đệm, thấy động tác của cô làm rất đẹp, phù hợp với bộ dáng hiệp nữ trong phim, hài lòng gật gật đầu.

Y vỗ vỗ tay, thu hút ánh mắt mọi người lại đây, mới nói:

"Nghỉ ngơi một chút đi, một tiếng sau thử tạo hình."

Nói xong, y nhanh chóng đi trước.

Những người khác nghe được, lục tục dừng lại, chỉ là mỗi người đều mồ hôi đầm đìa, thật sự không dễ nhìn. Cuối cùng mọi người cũng không nghỉ ngơi, ngựa không ngừng vó đi tắm rửa, thay quần áo đầy mồ hôi nhớt nhát trên người.

Ba giờ chiều, mọi người một lần nữa trở lại đoàn làm phim, tụ tập trong phòng tạo hình.

Trương Y ra mắt được 3 năm, chưa từng đóng phim cổ trang, bởi vậy đối với trang điểm cổ trang, cô vô cùng mong chờ.

Thẩm Lâm Lâm cười nghe cô kể chuyện lúc trước mình muốn nhận phim cổ trang, bởi vì tạo hình cổ trang đều rất đẹp, nhưng người quản lý không nhận cho cô, cô tức giận đến mức ăn bánh ngọt ba ngày để kháng nghị.

Thẩm Lâm Lâm cảm thấy cô quá đáng yêu, không nhịn được, véo má cô.

Úc Vi Tinh nghiêng đầu, liền nhìn thấy Thẩm Lâm Lâm xoa mặt Trương Y tới xoa mặt lui, chớp chớp mắt, Trương Y chú ý tới anh, bĩu môi gian nan nói:

"Chị Lâm Lâm, chị buông em ra, đi xoa Vi Tinh đi."

Úc Vi Tinh: ...

Không, anh từ chối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!