Chương 7: (Vô Đề)

23

Ba tháng trước, hoàng tử Bắc cảnh đến Tề quốc.

Tang Lạc Lạc không có ở đó, trưởng tỷ không bị ướt váy, cũng không đi nhầm phòng.

Nhưng điều khiến ta không ngờ là, hoàng tử Bắc cảnh vừa đến kinh thành, đã có người dâng lên cho hắn một cuộn tranh mỹ nhân——

Tứ công chúa khi đi săn mùa thu, mặc một bộ đồ đỏ chói mắt, mắt sáng răng trắng, rực rỡ như ráng chiều.

Trong cung yến, hắn gần như chỉ nhìn chằm chằm ta:

"Đích công chúa, quả thật rất xứng với bản vương."

Ta đánh rơi chén rượu, mẫu hậu sắc mặt khó coi, nghiêm giọng quát ta thất lễ trước điện:

"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Cút về!"

Ta hoảng hốt hành lễ, chạy ra ngoài như chạy trốn.

Trong điện, giọng nói của phụ vương truyền đến từng đoạn:

"Tính tình nóng nảy… khiến hoàng tử chê cười."

Ta đi như người mất hồn, toàn thân lạnh ngắt, mặt không còn chút máu.

Cho đến khi Triệu Diễn gọi ta lại:

Tứ công chúa.

Hốc mắt ta hơi nóng, cũng không màng đến lễ nghĩa liêm sỉ, quay người nhào vào lòng hắn.

Người hắn hơi cứng đờ.

Ta biết, hắn thích những người đoan trang hơn.

Nhưng ta sợ, không còn cơ hội đứng cùng hắn như thế này nữa.

May mắn thay, hắn không chạy cũng không đẩy ta ra.

Triệu Diễn cúi mắt, nhẹ nhàng vỗ đầu ta:

Đừng sợ.

Vài ngày sau, Nhị công chúa và hoàng tử Bắc cảnh nhất kiến chung tình, hoàng tử không lấy nàng không được, chuyện này truyền khắp trong ngoài cung cấm.

Nếu nói về dung mạo, Tang Lạc Lạc quả thực hơn ta.

Trong nguyên tác, nàng cố tình giả xấu mới tránh được kiếp nạn này.

"Sở Vân Tú! Ngươi sẽ phải chịu báo ứng!"

Mẫu hậu lạnh lùng sai người kéo Tống quý phi xuống:

"Người thúc đẩy mọi chuyện này là ngươi. Nếu ngươi không động đến Khanh Nhi, nữ nhi của ngươi cũng sẽ không phải đi lấp hố này!"

Tống quý phi xúc phạm hoàng hậu, bị cấm túc ở cung Tĩnh Trúc.

Cho đến khi đoàn sứ thần đưa Tang Lạc Lạc đến Bắc cảnh, bà ta mới được giải lệnh cấm túc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!