Hộ giá!
Phó thống lĩnh cấm vệ quân lập tức dẫn mấy thuộc hạ đứng chắn trước mặt Tiêu hoàng hậu, vô cùng cảnh giác nhìn Đàn Nhi.
Tiêu hoàng hậu nói:
"Lâm đại nhân, lui xuống."
Phó thống lĩnh Lâm thần sắc ngưng trọng quay người:
"Hoàng hậu nương nương..."
Tiêu hoàng hậu khẽ nói: Không sao.
Phó thống lĩnh Lâm quỳ một gối: Tuân chỉ!
Những người khác cũng quỳ xuống hành lễ.
Lệ quý phi miễn cưỡng ra nghênh giá, qua loa hành lễ.
Cung nhân của Tiêu hoàng hậu và Vương phu nhân cũng hành lễ Lệ quý phi.
Lệ quý phi liếc cũng không liếc mấy người, chỉ cười nhìn Tiêu hoàng hậu, kiêu ngạo nói:
"Gió nào đưa nương nương tới đây?"
Tiêu hoàng hậu liếc nhìn Mạnh Thiến Thiến chủ tớ đang quỳ trong tuyết, cùng Đàn Nhi và đám cung nhân thị vệ bị đánh tơi tả, ôn hòa nói:
"Bổn cung đang ngắm tuyết gần đây, nghe thấy động tĩnh lớn ở Trường Xuân cung, nên tới xem thử."
Lệ quý phi trừng mắt nhìn đám nô tài đang kêu la như heo bị giết, cười gượng nói:
"Đang bắt thích khách, làm phiền nương nương, xin nương nương tha tội."
Miệng nói lời khiêm tốn, nhưng giọng điệu và thần thái hoàn toàn không coi hoàng hậu ra gì.
Cung nhân đã quá quen với cảnh này, Lệ quý phi từ lâu đã thao túng Tiêu hoàng hậu, đoạt cả phượng ấn, nếu không phải phế hậu quá khó, trung cung sớm đã đổi chủ.
Tiêu hoàng hậu thong thả hỏi:
"Ồ? Thích khách nào dám đến hành thích Lệ quý phi?"
Đàn Nhi nghiêm túc nói:
"Ta không có hành thích bà ta! Ta không phải thích khách!"
Mạnh Thiến Thiến nói:
"Đàn Nhi là thị nữ của thần phụ, vì không nỡ thấy thần phụ bị phạt, mới động thủ với người hoàng cung."
Tiêu hoàng hậu nhìn Mạnh Thiến Thiến: Ngươi là ai?
Mạnh Thiến Thiến quỳ trong tuyết, chắp tay trước trán, hành lễ:
"Thần phụ Mạnh thị, bái kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương kim an."
Vương phu nhân vội nói:
"Nương nương, nàng ấy là vợ của Trấn Bắc tướng quân Lục Lăng Tiêu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!