Chương 25: Xử Trị Theo Quân Pháp

Đêm khuya, kinh thành lại đón một trận tuyết rơi, trời đất như đóng băng, vạn vật chìm trong tĩnh lặng.

Trong phòng, than hồng cháy rực, một bóng hình tử y thong thả ngồi trên ghế quan bọc da hổ, đôi mắt lạnh lùng phản chiếu ánh lửa ấm áp.

Mạnh Thiến Thiến trở mình, mở mắt nhìn thấy người đàn ông ngồi đối diện, thần sắc bình thản như mặt hồ không gợn sóng.

Nàng từ từ ngồi dậy.

Lục Nguyên lật giở cuốn tiểu thuyết trong tay: 

"Nhạt như nước ốc! Nếu để bản đốc biết là thí sinh nào viết, nhất định khiến hắn không bước nổi vào cửa trường thi."

Vị đô đốc này còn biết cả chuyện này?

May mà tác giả dùng bút danh, nếu không, chỉ vì mưu sinh mà viết mấy thứ vớ vẩn rồi bị cấm thi, oan c.h.ế. t đi được.

Mạnh Thiến Thiến hỏi: Chiêu Chiêu đâu?

U... oa!

Một cái đầu nhỏ đội mũ hổ chui ra từ chăn, đôi mắt to đen láy nhìn nàng đầy phấn khích.

Mạnh Thiến Thiến mỉm cười: 

"Chui vào chăn ta từ lúc nào thế?"

Bảo Thư đưa túi nước ấm cho nàng, sau đó nhanh nhẹn trèo vào lòng, ngửa cổ kiêu hãnh giơ chân nhỏ lên.

Mạnh Thiến Thiến véo má Bảo Thư.

Bảo Thư nghiêng mặt bên kia, như muốn nói: Bên này nữa!

Lục Nguyên khẽ hừ một tiếng: 

"Lục Lăng Tiêu bị bắt, ngươi lại có tâm tình thưởng ngoạn."

"Hắn bị bắt, liên quan gì đến ta?"

Mạnh Thiến Thiến lấy khăn sạch trên tủ đầu giường.

Bảo Thư ngửa cổ hợp tác để nàng lót khăn.

Lục Nguyên cười lạnh, mắt vẫn dán vào sách: 

"Không xin ân xá cho hắn?"

"Nếu ta xin, đô đốc có tha không?"

Không.

Mạnh Thiến Thiến cười khẽ.

Lục Nguyên tiếp tục đọc: 

"Nếu là phụ nữ khác, ít nhất cũng đến đô đốc phủ thử vận may, thành bại gì cũng không mang tiếng."

"Danh tiếng, quan trọng lắm sao?"

Lục Nguyên nhìn nàng, ánh mắt khó lường: 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!