Từ tin nhắn đó của Hạ Đông, mãi cho đến khi Diệp Dạng tắm xong cũng chưa có tin nhắn mới nào. Diệp Dạng vẫn hay lơ đãng, thỉnh thoảng lướt xem điện thoại.
Tô Tri Vi tặc lưỡi vài cái.
"Mới có hơn nửa ngày không gặp mà đã như vậy rồi, những ngày tiếp theo em tính thế nào đây?"
Diệp Dạng nhỏ giọng giải thích:
"Em chỉ lướt Weibo thôi..."
Màn hình điện thoại của Diệp Dạng rõ ràng hiện giao diện của WeChat nhưng Tô Tri Vi cũng không nói gì. Trong lòng chỉ có chút cảm thán, thời gian cô hẹn hò với Cựu Lâm cũng vậy, dính nhau không rời, đi đến đâu cũng muốn mang người còn lại theo đến đó.
Cô nhìn Quất Tử đang thẫn thờ nhìn mưa bên ngoài cửa sổ, nói:
"Không biết lúc cậu yêu đương có dính người vậy hay không..."
Quất Tử sửng sốt, đáp một câu:
Có lẽ.
Tô Tri Vi híp mắt cười rộ lên.
"Được rồi, chúng ta cũng đã ba mươi hai, đúng là thời gian không buông tha ai bao giờ nha..."
Ừm.
Hai cô gái đã từng ngây thơ hồn nhiên, bước ra xã hội gần mười năm, bị tình cảm ăn mòn, thời gian mài giũa, đã sớm mất đi dũng khí thẳng thắng thời niên thiếu, cũng sẽ không còn xem trọng chuyện tình yêu như trước.
"Khi nào cậu mới tìm bạn trai đây?"
Quất Tử liếc nhìn Tô Tri Vi, đáp:
"Chờ đã, khi nào gặp người thích hợp, tôi sẽ kết hôn luôn."
Khi Quất Tử nói những lời này rất điềm tĩnh, tựa như không nghĩ gì cả, lại tựa như cái gì cũng đã nghĩ kỹ.
Không khí có chút tĩnh lặng, mọi người đều chìm trong suy nghĩ của chính mình.
Diệp Dạng trở về phòng, lúc đi ngang qua phòng của Tô Nhượng và Dương Nhất Tỉnh, nghe thấy bên trong có vài tiếng than nhẹ, tai Diệp Dạng đổ bừng, trong lòng lại bắt đầu nhớ Hạ Đông.
Mưa bên ngoài vẫn rơi, trên ban công gồ ghề đọng một vũng nước nhỏ.
Thời tiết tháng sáu không còn lạnh như đầu xuân, mà mang theo khí lạnh đặc trưng lúc cuối xuân đầu hạ.
Diệp Dạng hơi rùng mình, bước đến đóng cửa sổ ban công.
Trước khi ngủ cậu kiểm tra di động lần nữa, nhưng vẫn như cũ không có tin nhắn mới nào.
Sáng sớm hôm sau, điện thoại reo lên vài tiếng. Diệp Dạng mở mắt ngay lập tức, nhanh chóng bật điện thoại di động lên, nhưng tin nhắn không đến từ Hạ Đông, mà là người lần trước đột nhiên kết bạn với cậu trên đường trở về từ thành phố X, là một người xa lạ.
Đông Kim: Có ở đó không?
Đông Kim: Dậy chưa thế?
Diệp Dạng nhíu mày, gõ chữ: Cậu là ai, tại sao lại kết bạn với tôi?
Đông Kim: Tôi mới đăng ký tài khoản trên WeChat không có nhiều bạn lắm, chỉ nhập đại số để kết bạn, muốn tìm người tâm sự.
Diệp Dạng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!