Tiếng mưa cùng tiếng gió xào xạc đánh thức Diệp Dạng, eo cậu bị Hạ Đông ôm chặt lấy, không thể cử động.
Hạ Đông vẫn ngủ say, hàng mi dài rũ xuống tạo nên một cái bóng nhỏ mờ nhạt, bên dưới là đôi môi hồng hào.
Màu môi của Hạ Đông có lẽ là màu đẹp nhất trong số tất cả những người đàn ông Diệp Dạng từng gặp. Diệp Dạng nhìn chăm chú một chốc, bèn không nhịn được nữa, tiến đến hôn một cái.
"Sáng sớm đã dụ dỗ anh, em muốn làm gì đây?"
Có vẻ do vừa tỉnh dậy nên giọng nói Hạ Đông khá trầm, làm tai Diệp Dạng ngứa ngáy cả lên.
Không phải ạ...
Diệp Dạng chẳng có chút tự tin nào phản bác, vừa dứt lời đã bị Hạ Đông đ è xuống, hôn thật sâu.
Sáng sớm tinh mơ, Hạ Đông hơi sợ nụ hôn này bén lửa, lại lan đi lung tung, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha cho hai cánh môi đáng yêu này.
Sắc trời bên ngoài cửa sổ âm u, thỉnh thoảng nghe thấy vài tiếng sấm đùng đùng.
"Sao mưa lớn thế? Quả nhiên dự báo thời tiết không đáng tin."
Hạ Đông cúi đầu, hỏi:
"Em muốn đóng cửa ngoài ban công không?"
Nhà bà nội, chỉ có phòng ngủ chính có máy lạnh, những phòng khác chỉ có quạt gió, tối hôm qua họ mở cửa sổ cho mát.
Diệp Dạng lắc đầu.
"Không sao ạ, dù sao em cũng không ngủ được nữa, nghe tiếng mưa cũng thoải mái lắm."
Được.
Hạ Đông cười, hôn một cái trên trán Diệp Dạng.
"Vậy chúng ta nằm thêm một lát."
Dạ, được...
Tuy rằng, tiếng sấm thỉnh thoảng vang lên bên ngoài có hơi đáng sợ, nhưng Diệp Dạng nép mình trong lồ ng ngực Hạ Đông, được sự ấm áp này bao lấy, sự lạnh lẽo của ngày mưa chẳng thể chạm đến cậu.
Diệp Dạng trở mình, tựa lưng vào ngực Hạ Đông, cảm nhận được một cảm giác an toàn kỳ lạ.
Hạ Đông để ý trên đầu Diệp Dạng có hai cái xoáy tóc, nghe nói xoáy tóc trên đầu càng nhiều, trẻ con càng thông minh. Khi trước, Hạ Đông không tin lời nói này cho lắm, nhưng hiện tại anh cho rằng, Dạng Dạng nhà anh là thông minh nhất trần đời.
Tối qua, sau khi trở về từ trường học nọ, Hạ Đông nhận được điện thoại của cha.
Hạ Thành Nghiệp đã đến thành phố phía nam này, thậm chí đã vào nhà.
Trong nhà anh hiện tại chỉ có một phòng ngủ có giường, nhưng trong nhà lại có quần áo, đồ dùng sinh hoạt cho hai người, đồ dùng vệ sinh cá nhân trong phòng tắm cũng vậy.
Chiếc cốc họ dùng để đánh răng là đồ đôi, do Diệp Dạng đặt sau khi hai người xác định quan hệ không lâu. Trên mỗi cái cốc còn in hình một cậu trai, do chính Hạ Đông tự vẽ.
Hạ Thành Nghiệp chỉ muốn qua bên này có việc, sẵn tiện thăm con trai, không ngờ lại đón một bất ngờ lớn vậy.
Từ cuộc điện thoái hôm qua, Hạ Đông không đoán được cảm xúc của cha anh cho lắm, giọng nói bên kia khá bình tĩnh, chỉ dặn anh mai trở về nhà một chuyến.
Nhà này tất nhiên không phải ngôi nhà mà Hạ Đông đang sống, mà là bên thành phố phía đông.
Hạ Đông không tính nói chuyện này cho Diệp Dạng, anh do dự một chốc, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!