Câu cá không đơn giản mà cần có kỹ thuật, Diệp Dạng không làm được nên Hạ Đông cầm tay dạy cậu từng bước một.
"Đầu tiên treo mồi câu lên, sau đó ném dây."
Hạ Đông đứng phía sau Diệp Dạng, ôm cậu vào lòng, sau đó nắm tay cậu, điều khiển ném dây câu xuống nước.
Sau khi chuẩn bị xong, Hạ Đông cùng Diệp Dạng ngồi xuống ghế nhìn mặt hồ tĩnh lặng.
"Bước tiếp theo là kiên nhẫn chờ."
Hạ Đông móc lấy tay Diệp Dạng.
"Chờ mặt hồ nổi gợn sóng, chúng ta có thể kéo dây."
Em biết rồi ạ!
Diệp Dạng cầm cần câu, có chút hưng phấn, đây là lần đầu cậu câu cá.
"Lúc trước anh Đông có thường câu cá không?"
Không hẳn.
Hạ Đông lắc đầu.
"Cha anh thích, xem nhiều nên biết."
Tiểu Ngư Nhi ngồi không xa, xoa xoa cái trán đổ đầy mồ hôi, than vãn:
"Mới tháng sáu thôi sao mà nóng dữ vậy?"
Tịch Vũ cười nói:
"Ai bảo cậu nhiều thịt quá làm gì."
Tiểu Ngư Nhi lập tức phản bác:
"Hứ! Đây là cơ bắp không đấy nhé!"
Hạ Đông cười nói một câu với họ:
Tâm tĩnh, tự mát.
"Đúng là vậy, nhưng mà chúng tôi..."
Tích Vũ đang định trả lời thì phát hiện dây câu của mình chợt run lên nhè nhẹ.
Nó, nó tới...
Tiểu Ngư Nhi nhanh chóng đi qua giúp cô kéo lên, kết quả là một con cá diếc không lớn bằng bàn tay.
Diệp Dạng qua xem thử.
Hình như nhỏ quá...
Thật sự hơi nhỏ.
Tịch Vũ đưa cá qua nói với Tiểu Ngư Nhi:
Phóng sinh đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!