Ngày 5 tháng 5, tôi giống như nắng ấm vào đông, gió mát ngày hạ, chỉ có tôi mới có thể xoa dịu được thân xác và tâm hồn thương tổn này.
Ngày 6 tháng 5, tôi đã hôn tôi!
Tôi ngủ rồi, không phát hiện được, thật ngọt ngào làm sao...
Ngày 7 tháng 5, chúng tôi cùng ngắm bình minh. Đẹp quá, đẹp đẽ như tôi vậy, tôi muốn vẽ lại khung cảnh ấy, tặng cho người tốt đẹp nhất đời tôi!.
1. Cô Vợ Toàn Năng Trong Đầu Chỉ Có Ly Hôn!
2. Thiên Sát Cô Tinh Không Khắc Nổi Tôi
3. Sau Khi Vội Vã Kết Hôn
4. Mặt Trời Của Tôi
Vương Thấm chợt nói:
".... Này, cái này có hơi kỳ cục không?"
Vương Kim gật đầu đồng ý, Hạ Đông đọc đến đây tựa hồ nhớ đến cốt truyện, nhịn không được nở nụ cười, Diệp Dạng nhìn quyển nhật ký trong tay lại nhìn sang anh, cảm thấy có gì đó sai sai...
Đừng nhìn tôi.
Hạ Đông khoát khoát tay, nói tiếp:
"Cốt truyện này tôi không nhớ rõ lắm."
Ngày 8 tháng 5, tôi vừa mới biết còn một tuần nữa là đến sinh nhật tôi, chuẩn bị quà gì mới tốt đây? Cậu ấy từng nói sẽ tặng cho tôi một món quà lớn vào ngày sinh nhật tôi, trùng hợp ngày đó quán rượu Z ngoài khuôn viên trường đang giảm giá 50%, chúng tôi có thể đi uống một ít.
Ngày 10 tháng 5, bọn họ quay video cảnh tôi trộm hôn tôi! Bọn họ uy hiếp tôi, tôi nên làm sao bây giờ?
Ngày 15 tháng 5, các người không thể làm như vậy, các người không được làm như vậy!
Lật sang trang tiếp theo, trang giấy trắng nhuốm đầy sắc đỏ, còn bị vật sắc nhọn nào đó gạch nát đến tận mấy trang sau, có thể thấy lúc ấy đã dùng lực lớn thế nào.
Vương Kim suy đoán:
"Chủ nhân quyển nhật ký này hẳn là bóng ma ám ngôi trường này?"
Vương Thấm đáp lời:
"Có lẽ, xem xét tình hình thì người này hình như chết sau ngày 15 tháng 5."
Vương Thấm hét lớn với Vu Miểu ở bên ngoài:
"Ngày 15 tháng 5 là sinh nhật người chủ quyển nhật ký này thích, cậu thử xem có đúng hay không."
Vu Miểu nhanh chân chạy đi, Diệp Dạng tò mò hỏi:
"Nhìn từ đây thì bên ngoài tối đen đúng không? Lỡ như người nhát gan nhất bị tách ra thì làm sao bây giờ?"
Hạ Đông trả lời:
"Bình thường thì không gặp tình huống này, trước khi tham gia nhân viên ở bên ngoài quan sát và phán đoán, thường những người bị tách ra là người xung phong đi đầu."
Diệp Dạng rãnh rỗi không làm gì, bèn đi đến bồn rửa tay quan sát một hồi phát hiện có một cây cọ vẽ.
"Cái này hẳn là của chủ nhân quyển nhật ký."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!