Buổi sáng thức dậy, cái giá phải trả cho buổi chạy bộ hôm qua lập tức xuất hiện. Chắc do đoạn cuối lao nhanh quá, lúc đó thì chẳng thấy gì, nhưng ngủ qua một đêm, toàn thân rã rời, tay chân mỏi nhừ, chỉ muốn nằm ườn trên giường.
Nhưng khi nhìn thấy Lai Phúc với cái đầu to đang gác lên mép giường, mắt long lanh đầy hy vọng, Lục Nịnh đành ngậm ngùi ngồi dậy. Nằm tiếp thì quá phụ lòng cậu bạn nhỏ mất.
Sau khi nhanh chóng dọn dẹp và ăn sáng, nhà chẳng còn ai khác ngoài cô và Lai Phúc. Lục Nịnh kéo nó lại gần, tay giữ cái đầu nhỏ, nghiêng qua nghiêng lại kiểm tra đôi tai dựng. Không thấy gì bất thường, nhưng cũng đến lúc phải vệ sinh một chút.
"Nào, đến lúc vệ sinh tai rồi!"
Cún cưng có hai loại tai: tai cụp và tai dựng. Tai dựng dễ bị côn trùng chui vào, gây vi khuẩn, nên cứ nửa tháng phải làm sạch một lần.
Vừa nghe đến chuyện làm sạch tai, Lai Phúc lập tức định chuồn. Nhưng sáng nay, Lục Nịnh đã có kế hoạch kỹ lưỡng, không để nó có cơ hội chạy, liền giữ chặt cổ.
"Chạy đi đâu hả, làm sạch tai xong, cậu sẽ là chú cún sạch sẽ nhất quả đất!" Dù cún có ngoan đến đâu, vẫn có những việc chúng không bao giờ thích, như cắt móng, vệ sinh tai hay cạo lông bàn chân.
Lục Nịnh lấy từ túi áo ngủ ra dung dịch vệ sinh tai, cùng khăn giấy và tăm bông. Nếu không chuẩn bị sẵn, chỉ cần Lai Phúc thấy mấy thứ này là nó sẽ chạy xa cả cây số.
Tất cả là nhờ bác sĩ thú y Mục Gia Bình, người Lục Nịnh quen biết sau khi cứu trị cho Sophia. Dù sau này Sophia có chủ mới, cả hai vẫn giữ liên lạc và trao đổi thường xuyên qua WeChat. Nhờ vậy, Lục Nịnh có thêm nhiều kinh nghiệm chăm sóc Lai Phúc một cách khoa học hơn.
Việc có một bác sĩ thú y quen biết quả thật rất tiện lợi. Có vấn đề gì về thú cưng, bạn chỉ cần hỏi bác sĩ, sẽ nhanh và chính xác hơn tra trên mạng nhiều.
Gia đình Lục Nịnh đang nuôi Lai Phúc, chú chó được chăm sóc theo cách truyền thống của gia đình. Nếu không phải vì ở nhà cao tầng, có lẽ họ sẽ chẳng nghĩ đến việc tắm rửa cho Lai Phúc. Ở quê, chó tự ra sông, suối để tắm, nên chẳng ai phải bận tâm nhiều.
Kể từ khi trở về nhà, việc tắm cho Lai Phúc đã trở thành nhiệm vụ của Lục Nịnh. Đây là lần đầu tiên cô nuôi chó, nên hầu hết thông tin và kinh nghiệm đều là cô tìm hiểu trên mạng.
Mục Gia Bình đã từng gặp Lai Phúc.
Trước đây, mỗi khi Lục Nịnh đưa Sophia đi khám ở bệnh viện, cô đều tiện mang Lai Phúc theo để đi dạo. Vì mối quan hệ khá tốt, Mục Gia Bình đã giúp kiểm tra sức khỏe cho Lai Phúc. Nhìn chung, sức khỏe của nó ổn, chỉ có một vấn đề nhỏ ở tai.
Khi biết Lục Nịnh chưa bao giờ vệ sinh tai cho Lai Phúc, Mục Gia Bình đã giới thiệu cho cô dung dịch làm sạch tai.
Để tránh bệnh về tai, các giống chó tai dựng nên được vệ sinh tai ít nhất mỗi hai tuần một lần.
Sau lời giải thích của Mục Gia Bình, Lục Nịnh nhớ lại đã có vài lần Lai Phúc bất ngờ lắc đầu mạnh, như muốn giũ bỏ thứ gì đó, hoặc dùng chân sau để gãi tai. Khi đó hẳn là do có gì đó tiến vào tai Lai Phúc.
Từ đó về sau, Lai Phúc ghét thêm một thứ nữa
- việc vệ sinh tai. Lai Phúc thật sự ghét việc vệ sinh tai. Nhưng không còn cách nào khác, chú chó nhỏ bị giữ chặt, không thể cựa quậy, đành phải ngoan ngoãn chịu trận.
"Ngoan ngoãn a, tao sẽ làm nhanh thôi."
Lục Nịnh dỗ Lai Phúc, đợi nó không phản kháng thì mới đem dung dịch vệ sinh tai nhỏ vài giọt vào lỗ tai, rồi nhẹ nhàng xoa hai phút, sau đó đặt một miếng bông vào lỗ tai.
Lai Phúc, lắc đầu.
Lai Phúc biết đây là sẽ nhanh chóng kết thúc, liền ra sức lắc đầu, mạnh đến mức bông cũng rơi ra. Lục Nịnh dùng tăm bông và khăn giấy để lau sạch bên trong tai của Lai Phúc, sau đó tiếp tục làm tương tự với tai còn lại.
Sau khi vệ sinh xong, tai của Lai Phúc thơm ngát hương hoa quế.
"Lai Phúc thơm quá, thế này chắc chắn sẽ có bạn chó khác muốn chơi với mày." Lục Nịnh trêu đùa
Gâu gâu ~ Lai Phúc đứng thẳng lên, vui vẻ đáp lại, như thể đang hỏi, Thật không vậy ~
"Thật mà, Lai Phúc của chúng ta thơm thế này, chắc chắn sẽ có bạn chó khác thích mày thôi."
Tuy bây giờ vẫn chưa tìm được bạn cho Lai Phúc, nhưng điều đó không có nghĩa sau này sẽ không tìm thấy. Lục Nịnh nói với vẻ rất tự tin.
Lai Phúc đáng yêu và nhiệt tình như vậy, làm sao mà không tìm được bạn cơ chứ.
Quả thật, đúng như Lục Nịnh nghĩ, sau này Lai Phúc đã tìm được cả một nhóm bạn chó rất đông vui.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!