Dù con búp bê bất kính đang ở trước mặt, nhìn Quý phi khóc như hoa lê đẫm mưa.
Tiêu Diễm cuối cùng vẫn không nỡ phạt nặng.
Hoàng hậu từ đầu đến cuối không nói thêm lời nào, chỉ lặng lẽ khóc.
Cuối cùng là Thái hậu phạt Quý phi cấm túc ba tháng.
Sau khi trở về, Quý phi lại nổi giận trong điện.
Nhưng nàng ta dần nhận ra mình không cầm chắc roi được nữa.
Kể từ ngày đó, đầu Quý phi bắt đầu thường xuyên choáng váng.
Ta an ủi nàng ta:
"Đó là vì nương nương ở trong cung lâu quá. Nương nương nghe này, các phi tần bên ngoài cười vui biết bao."
Ta cố ý khiêu khích nàng ta.
"Câm miệng, ngươi câm miệng đi!"
Nàng ta điên cuồng hét lên.
Ý thức cũng dần không tỉnh táo.
Sau đó, theo lệnh của nàng ta, ta vài lần đi mời Hoàng thượng, nhưng đều bị thị vệ chặn ở ngoài cửa.
Ta cười trở về Nguyệt Hoa cung.
"Nương nương, Ngô Mỹ nhân mới đến đang múa cho Hoàng thượng xem. Nàng ấy đang múa chính điệu múa quạt lông của người."
"Hoàng thượng còn nói..."
Ta do dự không dám nói tiếp.
"Nói gì, ngài nói gì?"
Quý phi định kéo tóc ta, nhưng bị ta khéo léo né qua.
"Hoàng thượng nói, người đừng làm phiền ngài ấy vì chuyện nhỏ nhặt này."
Quý phi nghe xong bỗng ói ra một ngụm m
-áu tươi.
"Ta không thể ngã xuống, đứa trẻ của tiện nhân Hoàng hậu kia vẫn chưa ch -ết."
6
Quý phi cuối cùng cũng kiệt sức ngất đi.
Nhưng nàng ta không chú ý đến một bóng người lo lắng chạy vội sau rèm.
Dường như đang chạy về hướng Khôn Ninh cung của Hoàng hậu.
Chẳng bao lâu sau, Hoàng hậu đã tìm ta.
"Nhược Hi, ngươi quá thông minh, bản cung không thể hoàn toàn tin ngươi. Rốt cuộc vì sao ngươi lại giúp ta?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!