Chương 97: Giang Nghiễn Chu: “Thích em.”

Làm quản lý cho Lục Minh Tự đến nay, đây là lần đầu tiên Trần Tố thấy hoảng loạn như thế.

Lần trước Lục Dạng bảo anh ta tra tài khoản mạng có tên

"Giết c.h.ế. t thiên nga trắng", anh ta đã tra ra được, cũng xử lý ổn thỏa rồi.

Nhưng mọi chuyện không đơn giản như thế.

Trên bàn là một xấp ảnh thiên nga trắng bê bết máu, tuy không có ảnh thật của Lục Minh Tự, nhưng Trần Tố và Từ Phó đều biết, thiên nga trắng ám chỉ Lục Minh Tự.

Trần Tố trầm giọng hỏi:

"Có tra được người gửi và địa chỉ không?"

Không có. Từ Phó đáp,

"Hình như là có người giả làm nhân viên giao hàng, đưa tài liệu tới quầy lễ tân, bên lễ tân chuyển thẳng cho chúng ta."

Trần Tố chăm chú xem từng tấm ảnh.

Từ Phó lộ vẻ hoảng hốt:

"Có khi nào là fan cuồng không?"

Không phải.

Trần Tố nói xong thì cúi đầu trầm ngâm.

Từ Phó run run hỏi:

"Có cần báo cho anh Tự biết không ạ?"

Không cần. Trần Tố nhíu mày, đưa tay bóp trán.

"Trước tiên điều tra camera giám sát đã."

Từ Phó vội vàng: Vâng, em đi ngay!

---

Ở phía bên kia, hai người xử lý xong cá thì chẳng còn việc gì để làm.

Lục Minh Tự ngồi trước thùng nước, bên trong là mấy con cá lớn đang vùng vẫy. Hắn giơ tay lau mồ hôi trán, lẩm bẩm:

"Lâu vậy rồi, Dạng Dạng không gặp chuyện gì chứ?"

Bùi Dĩ Vụ xoa cằm, chăm chú nhìn mảnh giấy gợi ý:  

Lửa cháy đồng không dứt, gió xuân lại mọc lên.

Lục Minh Tự? Cô gọi hắn.

Lục Minh Tự không buồn để ý.

Bùi Dĩ Vụ buông tay xuống, ánh mắt sâu thẳm đánh giá hắn ta, không kiên nhẫn hét: Này!

Lục Minh Tự liếc nhìn cô nàng, giọng khô khốc: Có chuyện gì?

Bùi Dĩ Vụ không nhịn được nữa:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!