Chương 20: Thao tác này tôi cho 100 điểm

Lục Minh Tự quét mắt ra biển, ung dung nói:

"Nếu còn không phát hiện ra, mai rùa của cậu sẽ trở về với biển khơi đó."

Tần Diệc Đàm bị sự thật đả kích, xoay không kịp theo lời Lục Minh Tự  nói, Phát hiện? Mai rùa?

Ôn Tiên:

"…… Lều của cậu, sắp phó mặc cho biển."

Lúc này Tần Diệc Đàm mới phản ứng lại, vội vàng chạy ra bờ biển, nhưng thời gian cứu vãn tốt nhất đã qua đi, lều trại đã cách bờ biển một khoảng mà cậu ta không thể với tới.

Chắc Tần Diệc Đàm không nghĩ rằng, chứng cứ mà cậu ta một lòng giữ lại giờ này làm cậu ta phải tạm biệt cái lều của mình!

Hôm nay mới là ngày thứ hai, không có lều thì làm sao vượt qua được những ngày kế tiếp.

Lục Minh Tự:

"Lấy đất làm giường, lấy trời làm chiếu, đây là một cơ hội hiếm có khó tìm đấy, không phải người bình thường nào cũng được hưởng đâu."

Trán Tần Diệc Đàm nhăn đến nỗi sắp xuất hiện chữ xuyên .

Mẹ nó, ai muốn cơ hội này chứ, ai muốn, cậu ta đâu có cần!

Ai biết bơi không?

Lâm Tân Mông chủ động dò hỏi mọi người,

"Ai biết bơi thì có thể bơi qua đó đẩy lều về, mọi người có ai biết không?"

Ôn Tiên và Tần Diệc Đàm là hai con vịt trên cạn, không biết bơi.

Khi Lâm Tân Mông quét mắt về phía Lục Minh Tự, Lục Dạng đã mở miệng:

"Gần đây anh tôi không được xuống nước."

Lục Minh Tự chuẩn bị ở trước máy quay lộ ra cơ bụng tám múi: ?

Mọi người: ?

[ Không được xuống nước là cái quần què gì? ]

[ Chẳng lẽ ông cậu của Lục Minh Tự tới? ]

Lâm Tân Mông đứng hình,

"Lục Dạng, tôi biết cậu lo lắng cho anh trai, nhưng mà…… bọn tôi đều không biết bơi……"

Chu Mạt Lê nhìn về nơi xa, giọng nói vẫn trầm ấm như cũ:

"Lều càng ngày càng xa, tình hình dưới nước phức tạp, bơi qua đó khá nguy hiểm."

Sắc mặt Lâm Tân Mông trắng bệch, cố gắng tươi cười:

"Thế ạ? Là em suy xét không chu toàn, chỉ muốn nhanh chóng lấy lại lều."

"Mọi người có phương án khác không?"

Lâm Tân Mông nhìn về phía Lục Dạng, đưa đẩy lấy lòng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!