Chương 7: Diều Phi Lệ Thiên

Anh trai lớn!

Cô nhóc dẫm giày da nhỏ lạch bạch chạy tới, thật cẩn thận mà đặt tay lên ngực Bạch Đường Sinh.

Có đau không ạ?

Nhìn vẻ mặt buồn bã của cô nhóc, Bạch Đường Sinh xoa xoa đầu nhỏ của nó: Không đau.

Tô Nghiên nghiêng đầu, đưa tay ra trước mặt cậu, là mấy viên kẹo sữa Thỏ Trắng nhỏ: Cho anh ăn.

Bạch Đường Sinh ngây ngẩn cả người, cảnh này cực kỳ giống lúc ở trên máy bay ấy, thiếu nữ mười mấy tuổi kia đưa cho cậu một viên Thỏ Trắng:

"Ăn kẹo không ạ? Đồ ngọt có thể làm tâm trạng tốt lên."

Bé gái bởi vì cậu mãi vẫn chưa nhận kẹo mà mếu hết cả miệng xuống.

Cậu thu hồi suy nghĩ, nhận Thỏ Trắng mở giấy gói ra bỏ vào trong miệng.

Ngọt quá.

Trợ lý nhỏ đột nhiên kêu lên sợ hãi một tiếng:

"Thầy Ô! Trời ơi, ảnh đế bằng da bằng thịt!"

Ô Bách Chu mới vừa đi vào: …

Bạch Đường Sinh ngẩng đầu nhìn, hôm nay Ô Bách Chu mặc một bộ quần áo thoải mái, giấu hết thân hình tinh tráng dưới lớp vải mềm mại.

Vì không mặc tây trang sĩ khí bức người, lúc này ảnh đế Ô thoạt nhìn đầy thân quen, đầy bình dị gần gũi.

Y hệt như thật sự đến giường bệnh thăm hỏi một người bạn bình thường, thản nhiên tự tại.

Vị ngọt của kẹo sữa lan ra trong miệng, Bạch Đường Sinh híp mắt, tâm trạng dường như thật sự tốt lên.

"Thầy Ô gần đây có vẻ không bận lắm."

Nếu không thì làm sao còn có thời gian chạy tới chỗ cậu?

Tô Nghiên rõ ràng rất thích Ô Bách Chu, thấy hắn thì vui mừng la lên một tiếng: Anh Bách Chu!

Ô Bách Chu Ừ một tiếng, trả lời câu hỏi của Bạch Đường Sinh:

"Mấy ngày nay đúng thật là không bận."

Hà Nhiên kích động ở một bên xoa tay, bị Bạch Đường Sinh liếc mắt một cái mới hoàn hồn, rót cho ảnh đế Ô ly nước:

"Thầy Ô, mời uống…uống nước! Em là… fan cứng* của thầy, rất vui khi được gặp… gặp thầy!"

(*) ,Fěn fěnsī, là fan, còn thêm chữ trước nữa không biết là fan gì, tra baidu cũng không ra.

Bạch Đường Sinh: …

Cái cậu trợ lý nhỏ nói một câu suýt thì cắn dính lưỡi này là ai? Cậu không quen.

Ô Bách Chu ngồi trên ghế bên giường, rất nể tình nhận lấy nước, chỉ là không uống.

Tề Kỳ nhìn thoáng qua Ô Bách Chu không đội mũ mang khẩu trang, có chút lo lắng:

"Không bị chụp phải đấy chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!