Chương 24: (Vô Đề)

Tề Kỳ không tới, chỉ gọi đến dặn dò Ô Bách Chu và Bạch Đường Sinh uống ít rượu chút.

Khi ăn cơm, Hứa Diệp ra sức mà kính rượu Ô Bách Chu, rất có dáng vẻ muốn chuốc say người ta.

Tần Triều ở một bên nhìn không ồn ào cũng không ngăn cản.

Tửu lượng Bạch Đường Sinh không tệ, dù gì lúc trước cậu đã ở nhiều đoàn phim như vậy, trải qua nhiều tiệc rượu thế này rồi.

Cậu ngồi ngay bên cạnh Ô Bách Chu, nhìn Ô Bách Chu bị chuốc cũng không nói gì, chỉ là khi ăn đến một nửa, Ô Bách Chu ở dưới bàn đưa sang một hộp quà.

Ngực và cổ Ô Bách Chu đã có chút ửng đỏ, đáy mắt hắn hiếm khi mà phủ một tầng sương mù, Quà đóng máy.

Bạch Đường Sinh sửng sốt, cậu cũng uống không ít rượu, nhưng trên mặt không hề có chút phản ứng gì, Cảm ơn thầy Ô.

Ô Bách Chu thấy cậu đã nhận, lại lịch sự mà kính rượu các tiền bối Giang Trạch Thanh và Chu Đài trên bàn.

Bạch Đường Sinh lén lút mở ra một góc hộp quà, phát hiện bên trong là một chiếc kim cài áo, thiết kế vô cùng đơn giản phóng khoáng, rất phù hợp với thẩm mỹ của cậu.

Cậu nắm lấy hộp quà, đánh tiếng Đi vệ sinh với Tần Triều và Ô Bách Chu rồi rời đi mất.

Cậu không vào nhà vệ sinh mà lại mang khẩu trang xuống dưới lầu.

Đối diện club là một cửa hàng tiện lợi, cậu đi vào, đứng trước quầy nửa ngày, cầm lấy một gói thuốc lá.

Nhẹ giọng nói tiếng cảm ơn với thu ngân, Bạch Đường Sinh trở về dưới lầu của club.

Không đi lên mà là dựa vào một thân cây ở ven đường, kéo nửa khẩu trang xuống, đốt một điếu thuốc.

Khi hơi thuốc đầu tiên vào phổi, cậu đột nhiên nổi cơn ho khan, cả người không quen mà run lên vài cái.

Lâu rồi không hút.

Cậu không nghiện thuốc lá, chỉ đôi khi mới hút.

Khi cậu cảm thấy phiền muộn, cảm xúc trống trải thì sẽ châm một cây như vậy.

Cậu nhìn chớm đỏ trên đầu thuốc, chầm chậm cách mình ngày càng gần.

Cực kỳ giống như sinh mệnh bị thiêu đốt.

Điếu thuốc này liều mạng phát ra chút ánh sáng trong không khí, lại tự châm hết chính sinh mệnh mình.

Làn khói tản quanh mặt cậu, khiến tầm mắt cậu mù mờ, trước mặt cách đó không xa như là có bóng người.

Thầy Ô?

Cậu uống say à? Tần Triều đi tới: Tôi là Tần Triều.

Bạch Đường Sinh miễn cưỡng chớp mắt, cuối cùng nhìn rõ dáng vẻ người trước mặt này,

"Đạo diễn Tần không ngồi trong bữa tiệc, chạy xuống đây làm gì?"

Tần Triều cũng hỏi:

"Một diễn viên chính như cậu không ngồi trong tiệc, chạy xuống đây hút thuốc cái gì?"

Bạch Đường Sinh dập tắt thuốc, ném vào thùng rác cách đó 3 mét,

"Tôi à? Đây không phải là sắp chia tay rồi sao, tôi có chút lưu luyến mọi người, cho nên xuống dưới hút điếu thuốc giải sầu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!