Một đêm này, y luôn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thái y vẫn không ngừng canh giữ bên mép giường bắt mạch nấu thuốc cho y, cũng không thể làm cái chết của y đến chậm hơn một hồi một chốc nào.
Bạch Đường Sinh mặc quần áo đơn bạc, ngồi trên bệ cửa, lẳng lặng ngắm nhìn trận tuyết rơi phủ kín trời ngoài cửa sổ, còn có hoa mơ nở rộ ngạo nghễ giữa trời tuyết.
Khi bình minh ló dạng, người y khẽ run rẩy, con ngươi chầm chậm nhìn về phía tiền sảnh.
Ở đó không có ai.
"Hán chi quảng hĩ, bất khả vịnh ti. Giang chi vĩnh hĩ, bất khả phương ti…"*
(*)Tạm dịch: Sông Hán rộng rồi, không thể lặn qua.
Trường giang dài rồi, bè khó lòng vượt.
[Trích Kinh Thi, Quốc Phong, Chu Nam, Hán Quảng 1]
Bệ hạ…
Bình sinh nhất cố trọng, túc tích thiên kim tiện.
Cố nhân tâm thượng nhĩ, cố nhân…tâm bất kiến...*
(*)Tạm dịch: Một đời trọng lòng son, thiên kim có xá gì.
Lòng cố nhân còn đó, lòng cố nhân... còn đâu.
[Không biết tên bài này tiếng việt là gì, nhưng đây là thơ cổ, nói lên nỗi lòng của các phi tần đối với hoàng đế từng hứa từng hẹn]
Một mảnh bông tuyết đáp trên mặt Bạch Đường Sinh, vừa vặn che đi nốt son bên mũi của cậu.
Cố nhân chưa về, cậu nhìn chăm chú vào khoảng không phía trước, chậm rãi móc một cây chủy thủy từ trong lồng ngực ra, dùng hết sức đâm vào trái tim.
Máu tươi thấm ướt áo.
"Bệ hạ, thần…đau quá. Thần đi trước một bước…"
Y chậm rãi nhắm mắt.
Cut!
Tần Triều đi tới nghênh đón, không hề bủn xỉn lời tán dương của mình:
"Quá tuyệt vời, so với tôi tưởng tượng còn tốt hơn nhiều!"
Sau khi vai Văn Nhân Lục quyết cho Bạch Đường Sinh, Tần Triều không phải không có sầu lo.
Y đã từng xem các tác phẩm trước của Bạch Đường Sinh, nói thật, chính là một nồi lẩu thập cẩm.
Nhưng Bạch Đường Sinh lại cho y bất ngờ, cảnh diễn này là Ô Bách Chu kiến nghị thêm vào, hơn nữa còn là một cảnh dài.
Tần Triều thật sự không ngờ, Bạch Đường Sinh có thể qua trong một lần, khả năng thoại và nắm bắt cảm xúc đều khá tốt.
Ô Bách Chu cũng đứng bên ngoài quan sát cảnh diễn này.
Nói thật hắn có chút kinh ngạc, kỹ thuật diễn của Bạch Đường Sinh tốt hơn nhiều so với hắn và Tần Triều dự liệu.
Nển tảng ổn định, vững chắc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!