Chương 11: Cảnh Quay Đầu Tiên

Ngày hôm sau, đạo diễn Tần ở trong phòng nghỉ, tận tình khuyên bảo Ô Bách Chu:

"Trước đó tôi đồng ý cho cậu dùng thế thân là do cậu nói không muốn diễn cảnh thân mật với người không quen biết, bây giờ không sao rồi, Bạch Đường Sinh là chính cậu đề cử đến."

"Cậu ấy cũng không phải người xa lạ gì phải không?"

Tần Triều bưng ly trà trên bàn lên một hớp uống cạn trà thảo mộc:

"Hơn nữa chuyện thế thân này đến bây giờ vẫn chưa thể tìm được người thích hợp. Mấy cảnh hôn đều phải quay sườn mặt, tới giờ tôi vẫn chưa thể tuyển được đóng thế phù hợp."

Ô Bách Chu ôm tay đứng một bên, bình tĩnh nói:

"Đây là chuyện anh nên nhọc lòng."

Tần Triều thở dài:

"Ông giời ơi coi như tôi xin cậu đấy được không? Mấy cảnh đó một khi quay không tốt rất dễ lộ tẩy, chuyện dùng thế thân này đối với người trong giới là rất bình thường."

"Nhưng mà với người xem, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy cậu đây dối trá, nếu không muốn có cảnh thân mật vậy tội gì phải làm bộ làm tịch quay cái loại phim này?"

Tần Triều sâu kín mà thở dài:

"Cậu đừng quên mục đích tôi trù bị bộ phim này là gì, tôi không chỉ là vì giải thưởng. Trước đó tôi nhận được tin tức, sang năm quốc gia có thể thông qua luật hôn nhân đồng tính."

"Tôi muốn để bộ phim này trở thành bộ phim đầu tiên trong thể loại này được quốc gia thừa nhận. Tôi không cần hậu vô lai giả*, chỉ cần xưa nay chưa từng có."

(*) Ý ở đây này là về sau sẽ không có bộ phim nào tốt như vậy nữa ấy.

"Nó giống như là cục cưng của tôi vậy, tôi không muốn nó có một chút tỳ vết…"

Ô Bách Chu bị những lời này làm cho có chút rợn da gà, nhíu mày, khi đang muốn nói chuyện thì cửa phòng nghỉ lại bị gõ vang lên.

Tần Triều lớn tiếng nói: Mời vào.

Bạch Đường Sinh mặc một bộ đồ cổ trang màu xanh lá đi đến, bản thân vóc người cậu đã một mét tám hai, áo bào dài càng làm dáng người cậu thêm mảnh khảnh.

Áo bào thêu lá trúc xanh và cây trâm trúc trên tóc bổ sắc cho nhau, lớp trang điểm nhẹ làm khuôn mặt cậu thêm phần thanh nhã.

Chỉ với nốt son trên mũi cũng đã bùng nổ khí chất xuất trần, giống như là tiên nhân rơi xuống trần gian, lại nhiều hơn một phần dục vị…

Hứa Diệp hưng phấn đi vào:

"Triều, anh cảm thấy thế nào?"

Tần Triều mở to hai mắt, mặt đầy vui mừng: Quá giống!

Bạch Đường Sinh cười cười: Giống cái gì?

Hứa Diệp đẩy mắt kính trên mũi:

"Thật ra Diều phi lệ thiên còn có truyện tranh dài kỳ, cậu và Văn Nhân Lục ZERO vẽ quả thật quá giống."

Ô Bách Chu ở một bên giải thích nói:

"ZERO là tác giả của truyện tranh Diều phi lệ thiên."

Bạch Đường Sinh nhất thời cảm thấy cái tên này có chút quen tai.

Cậu suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên phát hiện, bộ phim kiếp trước cậu quá mức nhập vai là cải biên dựa trên truyện tranh của ZERO.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!