Dù sao, người nhân từ không nắm binh quyền.
Vương Phu ghi chép xong, còn phải so sánh với các Công chúa từng người từng người một, nếu phát hiện có ai ghi chép cẩu thả, buổi chiều sẽ phải chạy một ngàn mét.
Đáng sợ nhất là, hắn còn nghiêm túc tham gia thi cử.
Lưu Ninh Hoan:
"Lần này ai đứng nhất trong bọn trẻ vậy?"
Vương Phu: Ta.
Vương Phu: Là ta.
Vương Phu: Vẫn là ta.
Lưu Ninh Hoan: ...
Vương Phu:
"Tỷ tỷ có phần thưởng gì không?"
Lưu Ninh Hoan im lặng hồi lâu:
"Vệ Phong, Hoàng lão Trụ quốc đang nhìn chàng ở ngoài cửa kìa."
28
Khi Thái Tông mười một tuổi, thi tháng đã vượt qua Vương Phu.
Vương Phu:
"Con lớn rồi, có thể giúp mẫu thân con phê tấu chương rồi đấy."
29
Nghe nói chỉ cần nhìn một cái Thái Tổ đã chọn Thái Tông làm Thái nữ, là vì trong số các con nuôi, cô bé có phẩm tính giống Vương Phu nhất.
Trưởng thành sớm, tài đức vẹn toàn, trầm tĩnh kín đáo.
Có quan từng can gián nói:
"Lập người kế vị sao lại lập nữ nhi?"
Thái nữ rút đao:
"Xem thường nữ nhi như vậy, ta sẽ biến ngươi thành nữ nhi ngay bây giờ."
Suốt triều Thái Tông, đều có dã sử di văn cho rằng, Thái Tông là con ruột của Vương Phu.
Vương Phu:
"Ta đã uống thuốc tránh thai, sử quan làm chứng, đừng nói bậy."
30
Một ngày nọ Lưu Ninh Hoan đang chải đầu, soi gương thấy một sợi tóc bạc.
Lưu Ninh Hoan: Ta già rồi...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!