Chương 9: Có vẻ như hôm nay lại là một ngày trót lọt làm nhân vật quần chúng rồi.

Ăn tối xong, nhân viên tổ chương trình không nhịn được mà nhắc nhở Cố Thầm:

"Ừm… Cố tiên sinh, trời tối rồi, ngài xem có phải nên…" đi theo quy trình không?

Làm gì có cặp vợ chồng nào mà cả ngày không liên lạc lấy một lần? Chẳng lẽ còn phải để tổ chương trình giúp họ xây dựng quan hệ vợ chồng sao!

Ông ta sắp khóc đến nơi rồi.

Ừ, tôi hiểu. 

Cố Thầm gật đầu.

"Nhưng vẫn còn sớm mà."

Nhìn sắc trời dần buông xuống, tổ chương trình đã dựng một đống lửa lớn trong sân, rõ ràng có ý muốn tổ chức một buổi dạ hội lửa trại. Mọi người cũng đều tán dương lẫn nhau, mời nhau thể hiện tài nghệ.

Đêm nay, mặc định là khoảng thời gian để các ngôi sao hay khách mời không chuyên thể hiện bản thân trước ống kính.

Cố Thầm vẫn chọn một góc ngồi xuống.

Giữa sân, nữ diễn viên điện ảnh Giang Thư Li đã bị mọi người đẩy lên biểu diễn một điệu múa cổ điển, còn nghệ sĩ đến từ nước H thì dùng sáo Đường để đệm nhạc cho cô ấy.

Gió xuân nhè nhẹ, giữa bầu không khí rộn ràng của ca múa, Cố Thầm lại cảm thấy càng thêm thư thái, thảnh thơi.

Một vũ khúc đẹp đẽ, đậm chất cổ phong kết thúc, Cố Thầm giơ tay vỗ nhẹ mấy tiếng. Những người khác cũng vỗ tay, reo hò hưởng ứng.

Nhân lúc sân khấu chuyển cảnh, giữa sự náo nhiệt, cuối cùng Cố Thầm cũng làm theo yêu cầu của tổ chương trình, gọi video cho Lệ Đình Khâm.

"Lệ tổng, buổi sáng tốt lành."

Bên kia vừa đúng tám giờ sáng, trời trong nắng đẹp.

Hình như Lệ Đình Khâm đang ngồi trên xe, lắng nghe thư ký báo cáo công việc. Nhìn thấy cuộc gọi của Cố Thầm, anh giơ tay ra hiệu cho thư ký im lặng.

Anh đáp: Chào buổi tối.

Anh cố gắng lắng nghe âm thanh xung quanh Cố Thầm, có vẻ rất náo nhiệt. Nhưng điều khiến anh chú ý là, dù cậu ngồi ngay giữa những vị khách mời ấy, trên người vẫn mang một nét tĩnh lặng khó tả.

Anh hỏi:

"Bên cậu đang tổ chức hoạt động gì sao?"

Chàng trai trước mặt có một đôi mắt rất đẹp. Nhưng suốt hai lần gọi video với nhau, Lệ Đình Khâm nhận ra trong đôi mắt ấy dường như ẩn chứa một nỗi cô đơn. Gọi cho anh giữa đêm tối, giữa đám đông như vậy… là vì cô đơn sao?

Cố Thầm đáp:

"Ừ, họ đang biểu diễn chương trình, rất náo nhiệt."

Từ khi đến đây, cậu đã cảm thấy sự thảnh thơi có chút quạnh quẽ, nhưng không phải vì ghen tị với sự sôi động của những người khác, mà là vì trên thế giới này, cậu cũng chỉ là một người qua đường mà thôi.

Họ lặng lẽ nhìn nhau qua màn hình, cách nhau 12 múi giờ. Cố Thầm chợt nghĩ, người đàn ông đối diện thật sự có một ánh mắt như thể nhìn thấu lòng người.

Đột nhiên, Đỗ Nhuy Thanh tinh mắt nhìn thấy Cố Thầm đang gọi video, vội vàng đi đến, vừa cười vừa nói:

"Tiểu Cố à, cậu có muốn biểu diễn gì không? Hôm nay cậu chưa có cảnh nào nhiều đâu nhé…"

Hắn ta nóng lòng muốn giải đáp bí ẩn về người chồng của Cố Thầm.

Hơn nữa, hồi trung học, Cố Thầm chẳng giỏi thứ gì, đừng nói đến biểu diễn trước đám đông, ngay cả khi bị giáo viên gọi lên trả lời câu hỏi, cậu cũng căng thẳng đến đỏ mặt. Nếu bắt cậu lên sân khấu biểu diễn…  không biết sẽ xấu hổ đến mức nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!