Lưu ý: có yếu tố thế thân, ai dị ứng xin tránh đọc.
Từ Nam Gia là đại đệ tử của Cố Thầm, người được toàn bộ tiên môn kính trọng. Từ trước đến nay, hắn cũng là đồ đệ duy nhất của Cố Thầm.
Cho đến một ngày, hắn phát hiện sư tôn mang về một phàm nhân thần bí…
---
"Tôn thượng vẫn chưa xuất quan sao?"
Tam trưởng lão của tông môn cau mày, không ngừng đi qua đi lại trước cửa Vô Trần diện.
Từ Nam Gia đáp: Chưa.
Bốn mươi chín ngày trước, sư tôn đưa người phàm này về khi hắn vẫn đang hôn mê bất tỉnh, sau đó lập tức bế quan trong Vô Trần diện, đến nay vẫn chưa ra ngoài.
Tam trưởng lão sốt ruột:
"Nhưng gần đây dị tượng ở Ma giới liên tiếp xuất hiện, nếu tôn thượng còn không xuất quan…"
Nói đến đây, lão cũng không khỏi trầm ngâm.
Dù sao thì bốn mươi chín ngày trước toin thượng xuống Ma giới điều tra nguyên nhân dị tượng, sau đó mang người phàm này về.
Đúng lúc này, cánh cửa Vô Trần diện cuối cùng cũng mở ra.
Một vị tiên nhân thanh lãnh như ánh trăng, không vương bụi trần bước ra khỏi đại điện, bên cạnh còn có một phàm nhân cao lớn, khí chất bất phàm.
Vốn dĩ Tam trưởng lão đang định báo cáo tình hình Ma giới với Cố Thầm, nhưng khi nhìn rõ diện mạo của phàm nhân kia, sắc mặt lão lập tức biến đổi, hít vào một hơi lạnh, kinh hãi đến mức nhất thời không thốt nên lời: Ngài… Ngài…
Nhưng Cố Thầm đã cắt ngang, thản nhiên nói:
"Từ hôm nay trở đi, Tần Lệ sẽ là đệ tử của ta."
Từ Nam Gia gãi đầu:
"Chúc mừng sư tôn thu nhận hiền đồ!"
Bản thân hắn ta vốn không có thiên phú xuất sắc, sư tôn thu thêm một đồ đệ cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hắn ta. Nhưng điều hắn ta không hiểu là, tại sao Tam trưởng lão lại có biểu cảm kỳ quái như vậy?
Phàm nhân kia cũng rất khiêm tốn lễ độ, khẽ hành lễ với Tam trưởng lão, giọng điệu vừa đủ cung kính nhưng không hèn mọn:
"Bái kiến Tam trưởng lão, bái kiến sư huynh."
Tam trưởng lão theo phản xạ nhích sang một bên, tựa như không dám đối diện.
Từ Nam Gia vội đáp lễ:
"Tần sư đệ khách sáo rồi."
Nhưng hắn ta lại chỉ thấy sư tôn liếc mắt nhìn đệ tử mới thu nhận, nói:
"A lệ, tông môn trên dưới trừ bổn tọa ra, không cần hành lễ."
Từ Nam Gia lập tức nhận ra thái độ của sư tôn đối với vị sư đệ này khác hẳn bình thường.
Bởi vì bản thân hắn ta dù có thân phận cao trong tông môn, đối với tông chủ và các trưởng lão vẫn luôn giữ lễ nghĩa đầy đủ, sư tôn cũng chưa từng nói hắn ta không cần hành lễ.
Thế nhưng bây giờ, nghe thấy Cố Thầm gọi người phàm này là A Lệ, sắc mặt Tam trưởng lão lại càng thêm phức tạp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!