Chương 45: Anh dâu vừa "diệt gọn" 13 doanh nghiệp chỉ trong nháy mắt…?

Cố Thầm đặt tay trái đeo đồng hồ và nhẫn cưới lên tập tài liệu trước mặt, ánh mắt lướt qua toàn bộ hội trường một cách thờ ơ. Tất cả đại diện tham dự đã cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt từ đối thủ.

Trong vòng đàm phán đầu tiên, ánh mắt của Lệ Gia Thụ là ánh mắt của một người trẻ tuổi, tràn đầy sức sống và sự nhiệt huyết, nhưng vẫn mang theo sự căng thẳng và thiếu chắc chắn của những người mới bước vào thương trường. Chính vì còn trẻ, cậu ta quá coi trọng mọi thứ.

Thế nhưng, người này, mặc dù bề ngoài trông vẫn rất trẻ lại toát lên vẻ điềm nhiên, từng cử chỉ đều ung dung và thong thả. Ánh mắt cậu có chút hờ hững, tư thế thoải mái, như thể chỉ đến đây để tham dự một buổi họp ngắn thông thường.

Tuy nhiên, nếu chỉ đơn thuần dựa vào khí thế, họ cũng chưa đến mức phải kiêng dè như vậy. Chỉ là, trong ba ngày ngắn ngủi vừa qua, những hành động của Hoàn Vũ nhanh như cơn gió lốc, từng bước đi đều vô cùng chuẩn xác.

Ngày thứ nhất, họ nhờ chính phủ đứng ra bảo chứng, lấy chính mình làm tiêu chuẩn, vừa rửa sạch được những nghi ngờ đối với bản thân, vừa khiến các doanh nghiệp khác rơi vào thế bị động, giáng cho toàn bộ đối thủ một đòn phủ đầu mạnh mẽ, khiến bây giờ không ai dám tùy tiện manh động.

Ngày thứ hai, họ tiến hành đàm phán liên tục với năm doanh nghiệp lớn, khiến những doanh nghiệp còn đang do dự cũng bắt đầu hoang mang, đồng thời làm dấy lên sự nghi kỵ giữa các đối thủ cạnh tranh.

Ngày thứ ba, họ liên tục làm việc với bảy công ty thẩm định tài sản, gần như bao trùm hết các đối tác của toàn bộ doanh nghiệp trong khu vực. Điều này khiến nhiều người bắt đầu hoảng loạn, còn ai dám giở trò trong khâu thẩm định tài sản nữa đây?

Những chiêu thức này về lý thuyết không khó để nghĩ ra, nhưng để có thể trong vòng ba ngày ngắn ngủi đánh trúng điểm yếu của toàn bộ thị trường, vừa chèn ép, vừa tấn công, biến Hoàn Vũ từ thế bị động thành chủ động, từ yếu thế trở nên mạnh mẽ, điều này thực sự khiến người ta kinh hãi.

Sau nhiều ngày đối đầu, mọi người đều đã hiểu rõ về Lệ Gia Thụ. Dù cậu ta là người trực tiếp ra mặt đàm phán và khảo sát, nhưng chẳng ai tin rằng những nước cờ này là do cậu ta bày ra.

Đằng sau những động thái của Hoàn Vũ, chắc chắn có một cao nhân đứng sau điều khiển cục diện.

Hiện tại, nhìn cách Lệ Gia Thụ tỏ rõ thái độ cung kính với người này, thân phận của vị cao nhân đó đã không cần nói cũng hiểu.

Những tác động vô hình trong ba ngày qua, khi đối diện với người thật lúc này, đã hóa thành áp lực hữu hình.

Sự im lặng này chính là biểu hiện của sự kiêng dè, dường như đối thủ đã nắm rõ mọi động thái của họ, thậm chí còn có thể kiểm soát cả tâm lý của họ, trong khi họ lại hoàn toàn xa lạ với đối phương.

Vậy nên, không ai muốn mạo hiểm lên tiếng trước, tất cả đều đang chờ đợi người khác phát ngôn trước để thăm dò.

Bầu không khí căng thẳng kéo dài suốt một phút, cuối cùng Lệ Gia Thụ phá vỡ sự im lặng, mở lời giới thiệu:

"Khụ khụ, các vị đại diện, đây là Cố tổng, người sẽ đại diện Hoàn Vũ tham gia đàm phán hôm nay."

Chào Cố tổng.

Hân hạnh, hân hạnh.

Mọi người lên tiếng đáp lại, chào hỏi xã giao một lượt, nhưng trong lòng thì đều đang tự hỏi: Rốt cuộc vị Cố tổng mà Lệ Gia Thụ mời đến giúp đỡ này là lãnh đạo cấp cao của công ty nào?

Cuối cùng, phiên đàm phán cũng chính thức bắt đầu.

Những doanh nghiệp có hệ thống trang thiết bị và ngành công nghiệp lạc hậu nhất là những người mất bình tĩnh trước. 

Ở vòng đàm phán đầu tiên, họ đã liên kết lại để gây sức ép lên Lệ Gia Thụ, đưa ra hàng loạt yêu cầu vô lý, ép cậu ta đến mức cứng họng, không phản bác được câu nào. Chính nhờ đòn phủ đầu này, họ đã chiếm được ưu thế tâm lý trong lần đàm phán trước.

Bước vào vòng thứ hai, mặc dù đối thủ đã thay đổi, nhưng họ vẫn áp dụng lại chiến lược này, liên tục dồn ép Hoàn Vũ cho đến khi đạt được thỏa hiệp.

Chẳng bao lâu sau, hội trường lại biến thành một cái chợ.

Trong lòng Lệ Gia Thụ rùng mình: ghê thật, vẫn là cái mùi vị quen thuộc. Nhưng hôm nay cậu ta không cần phải trả lời nữa! Thật là nhẹ nhõm quá đi!

Trong khi đó, những doanh nghiệp lớn thực sự có tiếng nói trên bàn đàm phán lại không vội hành động.

Chiếc cốc trên bàn là loại cốc sứ truyền thống có nắp, trên thân cốc còn in hình những cành trúc đen bằng mực. Cố Thầm nhấc cốc lên, chậm rãi quan sát hoa văn trên đó, rồi thong thả nhấp một ngụm trà.

Những đại diện của nhóm doanh nghiệp nhỏ kém chuyên môn vừa phát biểu, vừa để ý phản ứng từ phía Hoàn Vũ. Nhưng thái độ của Cố Thầm quá hờ hững, khiến họ thậm chí không biết cậu có đang lắng nghe hay không.

Một đại diện không nhịn được nhắc nhở:

"Cố tổng, xin hãy nghiêm túc lắng nghe nguyện vọng của chúng tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!