Chương 37: Chúng ta không phải đã kết hôn rồi sao?

Nghe thấy câu nói này của Cố Thầm, Lệ Đình Khâm vốn dĩ đang lịch sự dời mắt đi lại nhìn về phía cậu. Chỉ thấy trong đôi mắt xinh đẹp của chàng thanh niên kia chứa đựng ý cười nhàn nhạt, chẳng rõ câu nói ấy là vô tình hay hữu ý.

Nhận ra điều này, Lệ Đình Khâm ngược lại cảm thấy rất thú vị, cũng mỉm cười một chút, không còn tránh né ánh mắt nữa, thuận tay chỉnh lại y phục của Cố Thầm rồi nói:

"Đúng là không tính là mạo phạm, nhưng tôi nghĩ… Em cũng chưa thực sự chuẩn bị sẵn sàng để trở thành bạn đời của tôi, đúng không?"

Nghe vậy, Cố Thầm hơi nhướng mày.

Với tầm cỡ như Lệ tổng, đâu phải dạng người ngây thơ đến mức ngại ngùng không dám nhìn, chỉ đơn giản là một sự tôn trọng theo bản năng mà thôi.

Lệ Đình Khâm cũng rất thấu hiểu, bình thản nói:

"Không còn sớm nữa, A Thầm đi tắm trước đi. Chẳng phải em muốn nghỉ sớm sao?"

Sinh ra trong một gia đình như vậy, Lệ Đình Khâm đã đối mặt với vô số cám dỗ, cũng không thiếu những cảnh ăn chơi trác táng trong giới, những mối quan hệ tình ái đầy d. ục v. ọng và phóng túng... Nhưng để duy trì một mối quan hệ lành mạnh, bền vững thì lại rất khó.

Và hiện tại, anh có đủ kiên nhẫn.

"Đúng vậy, đi tắm trước thôi." Cố Thầm tùy ý chọn một căn phòng.

Đợi Cố Thầm vào trong, Lệ Đình Khâm mới gọi trợ lý Trần vào, dặn dò:

"Giặt sạch bộ quần áo nay rồi gửi về biệt thự Tùng Hạc, bảo quản thật tốt."

Nhưng chợt nhớ ra trong mấy fanfic kỳ quái kia, có người còn viết chuyện dùng quần áo của Tạ Tĩnh Uyên làm những việc không hay ho gì, anh lại bổ sung:

"Ngày mai liên hệ với Tĩnh Vi, lấy lại toàn bộ quần áo mà Cố tiên sinh đã mặc, đưa hết về biệt thự."

Quần áo A Thầm đã mặc qua, một món cũng không thể để lại trong đoàn phim.

"Dạ rõ. Ngài cũng nên nghỉ sớm đi ạ." Sau khi dặn dò xong, Lệ Đình Khâm cũng vào một phòng khác nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, Cố Thầm dậy lúc 6:30, nhưng khi ra khỏi phòng thì phát hiện Lệ Đình Khâm đã ngồi trước bàn dài làm việc.

Trên bàn đặt một chiếc laptop, có vẻ như anh đang tham gia một cuộc họp trực tuyến. Mười ngón tay đan hờ trước mặt, thỉnh thoảng mới nói vài câu mang tính quyết định.

Thấy Cố Thầm đi ra, Lệ Đình Khâm thản nhiên nói:

"Hôm nay đến đây thôi. Tôi còn có việc khác, chuyện gì không quyết được thì tìm phó tổng của các anh."

Kết thúc cuộc họp, anh đứng dậy, nhìn Cố Thầm và nói:

"Không phải em muốn cùng tập luyện sao? Đi thôi."

Cố Thầm lại cười nhẹ:

"Tôi đổi mục tiêu tập luyện thành luyện kiếm rồi, vậy nên chúng ta tách ra nhé? Tập xong rồi cùng ăn sáng."

Được.

Lệ Đình Khâm vẫn không có biểu cảm gì, nhưng lại nói thêm:

"Cậu biết đấu kiếm không? Biệt thự ở thành phố H có thể cải tạo thành phòng đấu kiếm, lần sau có thể cùng luyện tập."

"Cả chuyện này mà Lệ tổng cũng biết sao?" 

Cố Thầm gật đầu: Cũng được.

Dù sao một mình múa kiếm mà không có đối thủ, thiếu cảm giác đối kháng, cũng rất nhàm chán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!