Lúc Lệ Đình Khâm nhận được điện thoại của quản gia Lý, bên nước A mới chỉ là sáng sớm. Trong phòng sinh hoạt, thư ký đang báo cáo sơ lược về lịch trình trong ngày, thì thấy trợ lý sinh hoạt cầm điện thoại bước tới.
Anh giơ tay ra hiệu cho thư ký tạm dừng, rồi hỏi: Chuyện gì?
Trợ lý sinh hoạt đưa điện thoại qua, nói:
"Lệ tổng, là cuộc gọi từ quản gia Lý. Ông ấy muốn báo cáo với ngài một số chuyện trong nhà." Khi nhận điện thoại, anh ta đã hỏi qua tình hình sơ bộ.
Nếu là chuyện anh ta có thể giải quyết, anh ta sẽ xử lý ngay, nhưng chuyện của gia đình Lệ tổng thì anh ta không có tư cách nghe.
Chú Lý. Lệ Đình Khâm bắt máy, lập tức nghe thấy giọng quản gia Lý đầy đau khổ.
"Đại thiếu gia! Tôi có lỗi với cậu! Là tôi không chăm sóc tốt cho Cố tiên sinh!"
"Mấy ngày trước, Cố tiên sinh chuyển đến biệt thự Tùng Hạc ở, tôi lại quên bố trí đầu bếp cho cậu ấy. Cậu ấy ngại không nói ra, vậy mà lại lén lút chạy lên núi hái rau dại về tự nấu ăn!"
Lệ Đình Khâm cầm điện thoại, vừa đi đến bàn ăn thì nhìn thấy bữa sáng thịnh soạn đầy đủ món ngon trên bàn: …
Giọng chú Lý đầy phẫn nộ:
"Còn nữa, cậu ấy không chỉ bị bạn học bắt nạt, mà một người bạn học cấp ba cũng có thể tùy tiện sai bảo cậu ấy; lại còn bị một chương trình gì đó chèn ép, ai đó chỉ cần nói một câu là nội dung quay vất vả của cậu ấy bị cắt bỏ."
Thật ra Lệ Đình Khâm không có ấn tượng gì về Cố Thầm. Sau khi kết hôn không lâu, anh đã ra nước ngoài, chỉ nghe nói Cố Thầm từ nhỏ đã được gửi vào trường nội trú, tính cách hướng nội, nhút nhát. Giờ nghe những lời này từ chú Lý, ấn tượng về tính cách
"hướng nội, nhút nhát" trong anh càng sâu hơn.
Đứa nhỏ này thật đáng thương. Nếu anh nhớ không nhầm, hiện tại Cố Thầm mới chỉ 22 tuổi.
"Biết rồi, tôi sẽ xử lý."
Lệ Đình Khâm gõ nhẹ ngón tay lên cạnh bàn:
"Nhưng chuyện tham gia chương trình, chú vẫn nên hỏi ý kiến cậu ấy trước."
Dù anh có thể ra mặt giúp, nhưng đối phương là một cá nhân độc lập, tự tiện can thiệp vào chuyện riêng của cậu là điều không lịch sự.
"Đúng rồi, Cố Thầm tham gia chương trình gì vậy?"
Dù sao, dành cho đối phương một chút quan tâm và giúp đỡ cũng là nghĩa vụ cần có giữa vợ chồng.
Ơ... cái này...
Quản gia Lý cũng sững lại:
"Đại thiếu gia, tôi cần hỏi lại đã."
Được.
Lệ Đình Khâm nói ngắn gọn,
"Hỏi xong thì liên hệ trực tiếp với trợ lý Trần để xử lý."
Quản gia Lý nghe đầu bên kia cúp máy, vừa định quay vào thì bất ngờ thấy Cố Thầm đứng ung dung dưới hiên nhà. Ông giật mình: Cố tiên sinh?
Vừa mới nói chuyện điện thoại với đại thiếu gia xong, giờ lại đột nhiên thấy Cố tiên sinh đứng đây, suýt nữa ông còn tưởng mình đang đối diện với đại thiếu gia chứ! Đúng là già rồi mắt mờ.
Cố Thầm mỉm cười:
"Chú Lý, chuyện tôi tham gia chương trình, phiền chú nói với Lệ tổng là không cần anh ấy giúp đâu ạ." Khó khăn lắm mới làm được một nhân vật quần chúng, nếu lại bị hiệu ứng cánh bướm quấy nhiễu thì sao được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!