Chương 21: Vẫn còn rất nhiều người trên thế giới cần việc làm.

Dinh thự nhà họ Cố. 

Cố Trọng Mậu đang đánh cờ với con trai cả Cố Khảng, tiện miệng hỏi:

"Việc hợp tác với nhà họ Lệ thế nào rồi?"

Cố Khảng điềm nhiên đáp:

"Vẫn theo đúng kế hoạch." 

Hắn ta không vội tìm kiếm sự tán thành của cha, nhưng trong ánh mắt lại toát lên sự tự tin và chắc chắn của một người trẻ tuổi đầy triển vọng:

"Chúng ta và nhà họ Lệ đều đạt được thị trường mong muốn."

Cố Trọng Mậu khẽ gật đầu:

"Nhớ theo dõi sát sao."

Lúc này, thư ký bước vào báo cáo:

"Chủ tịch Cố, hôm qua tôi đã làm theo ý ngài, gửi nhiều tin nhắn cho Nhị thiếu, nhưng cậu ấy không trả lời."

Dù không thích thậm chí chán ghét đứa con trai này, Cố Trọng Mậu vẫn giữ nguyên sắc mặt, ung dung đặt một quân cờ xuống bàn:

"Dù sao nó cũng đã bị tôi gả cho Lệ Đình Khâm, giờ cảm thấy mình có chỗ dựa rồi, cứng cánh cũng là lẽ thường."

Cố Khảng nghe vậy, không bày tỏ bất kỳ ý kiến nào về em trai, chỉ lặng lẽ đặt xuống một quân cờ trắng.

Thư ký tiếp tục báo cáo:

"Nghe nói hôm qua từ nhà Lệ có tin rằng cụ ông Lệ muốn để Nhị thiếu tiếp quản Hoa An để rèn luyện, nhưng cậu ấy từ chối, bảo rằng tiền tiêu vặt của Lệ tổng cho đã đủ dùng."

Cố Trọng Mậu trầm ngâm một lúc, mới đặt quân đen xuống bàn, suy nghĩ rồi nói:

"A Khảng, con khuyên nhủ em trai một chút đi. Dù gì, nhà họ Cố ta không có thói quen nuôi một kẻ ăn bám. Ta không bảo nó đến nhà họ Lệ để tiếp tục làm phế vật."

Cố Khảng lại đặt xuống một quân trắng, gật đầu: Con hiểu rồi.

Cố Trọng Mậu liếc nhìn bàn cờ, rồi vứt quân cờ đen trong tay vào hộp: Con thắng rồi.

Con trai cả thông minh từ nhỏ, từ lâu đã có thể độc lập tiếp quản một phần sản nghiệp gia tộc; con trai thứ ba tốt nghiệp trường danh tiếng, vào công ty rèn luyện và đạt thành tích xuất sắc; con trai thứ tư đam mê học thuật, đã thẳng tiến lên bậc tiến sĩ…

Chỉ có đứa con thứ hai là một kẻ dị biệt, vừa lười biếng vừa ngu dốt, hoàn toàn vô dụng.

Ông ta không thích bất cứ thứ gì không có giá trị. Việc gả Cố Thầm cho Lệ Đình Khâm chỉ là tận dụng kẻ vô dụng. Nhưng hợp tác giữa nhà họ Cố và nhà họ Lệ cũng không thể không trả giá. Giờ chỉ xem tên phế vật đó có thể kiếm lại được những gì ông ta đã bỏ ra hay không.

Bên này, Cố Thầm nhanh chóng nhận được điện thoại của Cố Khảng:

"Tiểu Thầm, em tốt nghiệp gần một năm mà vẫn chưa đi làm, nên ra ngoài rèn luyện rồi. Nhà họ Cố không có phế vật. Em sống buông thả thế này, khiến cha rất thất vọng."

Cố Thầm vốn không muốn đôi co với hắn ta, nhưng lại nhớ đến lời nhờ vả của hai giáo sư Khổng Phủ Tùng và Vu Hồng, đáp:

"Anh cả, đúng là em cần một công việc. Anh có vị trí nào phù hợp không?"

Cố Khảng tỏ vẻ một người anh nghiêm khắc, công tư phân minh:

"Tiểu Thầm, chủ yếu là vì học lực của em ở mức đó. Nếu làm việc dưới quyền anh, em phải bắt đầu từ cấp cơ sở. Anh có nhiều vị trí cấp thấp, rất phù hợp với sinh viên mới tốt nghiệp như em."

Một mặt, hắn ta coi thường Cố Thầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!