Chương 19: Anh dâu, anh dâu ơi, anh thật kiên nhẫn.

Lão gia nói:

"Tiền tiêu vặt? Cháu định làm nội trợ toàn thời gian trong nhà này sao? Hay muốn làm một kẻ ăn không ngồi rồi, chỉ biết nuôi mèo chọc chó?"

Cố Thầm thở dài, thoải mái đáp:

"Ông nội, thật ra cháu đúng là không có năng lực trong chuyện này. Thay vì vậy, chi bằng để các em có cơ hội thử sức đi ạ."

Lão gia nhìn đám con cháu ở nhị phòng, tam phòng đang trông mong phía dưới, khẽ hừ lạnh:

"Đợi khi nào chúng có bản lĩnh đó rồi hẵng nói."

Nhưng ông cũng không tiếp tục ép Cố Thầm phải vào công ty rèn luyện nữa.

Lệ Gia Thụ nghĩ đến những gì mình nghe về quá khứ của Cố Thầm, cũng có chút thông cảm. Để một người như vậy đột nhiên tiếp quản công ty, đúng là quá khó khăn.

Cậu ta bèn an ủi:

"Không sao đâu anh dâu, sau này nếu anh em không ở nhà, cứ để em lo cho anh!"

Cậu ta không có ý khinh thường gì cả. Anh trai cậu ta có thể để cả quản gia Lý và chú Đặng theo sát Cố Thầm, chứng tỏ anh dâu có vị trí nhất định trong lòng anh. Vậy thì cậu ta cũng phải che chở cho người anh dâu đơn thuần này.

Cố Thầm gật đầu, không chút áp lực mà mỉm cười đáp:

"Được, cảm ơn Gia Thụ."

Lão gia không ở lại bàn ăn lâu, dặn dò vài câu rồi rời đi.

Chú Từ dìu ông lên lầu, khẽ nói:

"Tuy nhà họ Cố hợp tác với chúng ta, nhưng tham vọng không nhỏ. Vậy mà ngay cả Hoa An đặt ngay trước mặt, cậu ta cũng không có chút động lòng. Theo tôi thấy, vị nhị công tử nhà họ Cố này, hoặc là kẻ ngốc, hoặc là đang cố tình giấu tài."

Lão gia chậm rãi đáp:

"Ánh mắt đứa nhỏ này cũng khá chính trực, cứ để cậu ta dưới mắt ta quan sát thêm vài ngày đã."

Sau khi lão gia rời đi, Lệ Gia Thụ lập tức thả lỏng.

Bữa tiệc này vốn tổ chức để giúp cậu t mở rộng quan hệ sau khi trở về nước. Vì thế, cậu ta nhanh chóng vận dụng khả năng giao tiếp mạnh mẽ của mình, dễ dàng hòa nhập với giới thượng lưu trong nước và kết nối được với nhiều nhân vật quan trọng trong ngành mà cậu ta muốn phát triển.

Mấy người trẻ ngồi ở bàn chính cũng lần lượt rời đi, chỉ còn lại Cố Thầm vẫn ung dung ăn uống. Vì bàn này chỉ còn lại một số bậc trưởng bối, chẳng ai đến quấy rầy cậu.

Trong lúc đó, điện thoại của Cố Thầm liên tục rung lên vì tin nhắn từ thư ký của Cố Trọng Mậu:

"Chủ tịch Cố nói, cậu hãy chú ý đến động thái thương mại của nhà họ Lệ, kịp thời báo về gia đình. Đặc biệt là công ty con tên Hoa An, nếu có cơ hội, hãy tiếp xúc nhiều hơn..."

Phiền quá.

Cố Thầm dứt khoát bật chế độ không làm phiền.

Buổi tối, tiệc tàn, ánh đèn dần lụi.

Cố Thầm và Lệ Gia Thụ bị giữ lại ở biệt thự, nói là để ở lại bầu bạn với lão gia vài ngày.

Lệ Gia Thụ méo mặt.

Cậu ta đã lên lịch với bạn bè đầy ắp trong mấy ngày tới, giờ lại phải sống cuộc đời dưỡng sinh cùng lão gia? Chẳng khác nào tra tấn tinh thần!

Cậu ta ôm điện thoại, điên cuồng nhắn tin cho đám bạn, thông báo hung tin này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!