Quản gia Lý lại nhìn kỹ một chút, càng cảm thấy sự thả lỏng và lười biếng toát ra từ chàng thanh niên này là thứ mà đại thiếu gia không hề có.
Một Cố tiên sinh với dáng vẻ thư thái, lười nhác lại vô cùng phù hợp với một đại thiếu gia lạnh lùng, quyết đoán.
Chiếc Bentley đen bóng lặng lẽ đỗ lại trong bãi xe của biệt thự cũ. Tài xế lão Đặng xuống xe, mở cửa cho Cố Thầm. Cậu bước ra, khẽ nâng cổ tay chỉnh lại khuy áo sơ mi.
Nhìn thấy cảnh đó, quản gia Lý có chút tê dại, chiều cao áp đảo, tỷ lệ đầu và cơ thể hoàn mỹ, bộ vest cùng phong cách với đại thiếu gia… nhìn chẳng khác nào Lệ Đình Khâm!
Lúc này, khu vườn của biệt thự đã rộn ràng với những bộ trang phục lộng lẫy, ánh đèn lung linh phản chiếu trên những ly rượu đang cụng chạm. Một số khách mời bên ngoài hiếu kỳ nhìn về phía Cố Thầm, nhưng cậu chẳng hề để tâm, chỉ thẳng bước vào trong.
Quản gia Lý nhìn thấy từng cử chỉ, dáng điệu của Cố Thầm lại vô thức cảm thấy quen thuộc đến lạ. Cả DNA của ông ta như đang rung động, tự động nhập vai, theo sát phía sau một bước và nhẹ giọng nhắc nhở:
"Ngài cần đến bàn chính để dùng bữa với lão gia."
Lão Đặng cũng theo sau, cùng quản gia Lý một trái một phải hộ tống.
Có một quý cô từ xa cầm ly rượu vang, vô thức ngoái đầu nhìn theo bóng lưng Cố Thầm, ánh mắt đầy khó hiểu: Đó là… Lệ tổng?
Cố Thầm vẫn đi thẳng về phía phòng ăn chính, thì đột nhiên, phía sau có một chàng trai trẻ hối hả chạy đến, giọng nói đầy phấn khích:
"Anh! Sao anh lại về rồi?"
Cố Thầm khẽ quay đầu lại nhìn.
Chàng trai kia ngay lập tức nhận ra mình nhận nhầm người, lập tức xấu hổ ho khẽ hai tiếng:
"Khụ khụ… Xin lỗi, tôi nhận nhầm người. Thấy quản gia Lý và chú Đặng đi theo phía sau ngài, tôi cứ tưởng…"
Nhưng mà… vị này là ai vậy?
Quản gia Lý và chú Đặng đều cung kính đi theo phía sau, y như lúc đi cạnh anh trai mình? Khiến cậu ta chỉ nhìn bóng lưng mà cũng nhận nhầm sao?
Quản gia Lý nhanh chóng bước lên, lịch sự giải thích:
"Tam thiếu, lâu rồi không gặp. Chắc cậu chưa rõ vì trước đây không ở trong nước. Đây là nhị thiếu gia của nhà họ Cố, Cố Thầm tiên sinh, người vừa mới kết hôn với đại thiếu gia."
Lệ Gia Thụ sững sờ một giây, sau đó tỏ vẻ vui mừng:
"Thì ra là anh dâu! Trước đây bận rộn tốt nghiệp nên tôi không kịp về dự hôn lễ của anh và anh cả, nhưng tôi đã xem ảnh rồi… Có điều, anh dâu à, ảnh chụp thật sự không lột tả được thần thái của anh, ngoài đời anh đẹp trai gấp mười lần luôn đấy!"
Cố Thầm khẽ gật đầu: Chào cậu.
Buổi tiệc tối nay của nhà họ Lệ thực chất là để chúc mừng Lệ Gia Thụ hoàn thành chương trình thạc sĩ và trở về nước.
Trước đây Lệ Gia Thụ đã nghe không ít tin đồn về vị anh dâu liên hôn này, nhưng cậu ta không phải kiểu người tin vào lời đồn mà chưa tận mắt chứng kiến.
Giờ gặp rồi, lại thấy hợp tính, thế là vô tư khoác vai Cố Thầm, cười rạng rỡ:
"Đi thôi, anh dâu, chúng ta vào trong nào!"
Thực ra tâm trạng của Lệ Gia Thụ cũng khá vi diệu.
Cậu ta không dám tự tiện khoác vai anh trai mình, nhưng Cố Thầm lại có khí chất rất giống anh trai. Tuy nhiên, nghĩ đến địa vị của Cố Thầm trong cả nhà họ Cố lẫn nhà họ Lệ đều không cao, cậu ta mới dám thoải mái khoác như vậy.
Chỉ là… hình như hơi khó khoác thật?
Anh trai cậu cao đến 1m90, còn anh dâu này ít nhất cũng phải 1m85, 1m86 gì đó. Liệu có ổn không?
Cố Thầm liếc nhìn bàn tay đang khoác lên vai mình nhưng cũng chẳng nói gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!