Chương 10: Cậu ship cặp này ngay tại hiện trường luôn à?!

Đỗ Nhuy Thanh nghĩ mãi mà không hiểu rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu.

Nhìn đoạn video cắt ghép về Cố Thầm đang bắt đầu lan truyền trên mạng xã hội, hắn ta hoàn toàn từ bỏ ý định thuê thủy quân để bôi nhọ cậu.

Nhỡ đâu lại khiến Cố Thầm leo thẳng lên hot search thì sao…

Hắn ta trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng soạn một tin nhắn và gửi đi: [Chung thiếu, có thể anh không còn nhớ Cố Thầm nữa, nhưng chắc vẫn nhớ chuyện tôi bị buộc thôi học chứ?]

Lần trước, hắn ta mời đám công tử con nhà giàu kia tham gia cái gọi là họp lớp, chỉ để xem Cố Thầm bị mất mặt. Nhưng xem ra đám người trong giới của Chung thiếu chẳng còn nhớ cậu là ai.

Đối phương có vẻ không quan tâm lắm, rất lâu sau mới trả lời: [Không có ấn tượng lắm, nhưng nếu cậu nhắc đến chuyện bị buộc thôi học, hình như cậu ta từng trả đũa cậu? Không thì cậu đâu hận cậu ta đến thế?]

Đỗ Nhuy Thanh cười lạnh.

Mới hơn bốn năm mà đám công tử này đã quên sạch mọi chuyện, đúng là mỉa mai. Hắn ta nhắn tiếp: [Anh không nhớ cậu ta, nhưng cậu ta chắc chắn không quên anh.

Anh nghĩ sao, bây giờ cậu ta đã kết hôn với người nhà họ Lệ, có chỗ dựa rồi, liệu có tìm anh báo thù không?]

Lần này, đối phương đã có vẻ mất kiên nhẫn: [Được rồi, tôi sẽ tìm hiểu xem cậu ta cưới ai bên nhà họ Lệ. Nếu không phải dòng chính thì kết hôn với nhà đó cũng có ích gì?]

Đạt được mục đích, Đỗ Nhuy Thanh hài lòng cất điện thoại đi, nhưng trong lòng lại có chút phức tạp. Giờ thì chuyện Cố Thầm gả cho ai còn quan trọng đến thế không? Hình như bản thân cậu cũng không đơn giản nữa rồi.

Hôm sau, Lục Thanh Việt và Dụ Tinh Châu như ý nguyện được xếp vào cùng nhóm với Cố Thầm.

Sáng sớm tinh mơ, Lục Thanh Việt đã kéo theo Dụ Tinh Châu hào hứng chạy đến phòng Cố Thầm, muốn học hỏi tình yêu từ cậu.

Rồi phát hiện… phòng trống không.

Lục Thanh Việt: …

Dụ Tinh Châu ngáp dài, đôi mắt ngái ngủ:

"Chưa đến 7 giờ sáng mà?"

Lúc này, trên sóng livestream, những khán giả đã biết sự thật lác đác bình luận. 

[Ha ha ha, học đi! Mau học đi!]

[Hai bé đáng yêu này đoán thử xem sáng sớm hôm nay Cố tiên sinh đi đâu rồi?]

[Hai cậu 7 giờ sáng đã mò đến tìm Cố tiên sinh, chắc chắn chưa xem kiệt tác 1 phút 58 giây rồi. Người chịu khổ lần trước chính là một nhiếp ảnh gia họ Lưu đấy, ha ha ha.]

Lục Thanh Việt lầm bầm:

"Không lẽ anh ấy thấy tôi phiền nên trốn mất rồi?"

Nhưng vì đây là một phần của chương trình, nên tổ tiết mục cũng không để bọn họ loay hoay lâu nên đã gợi ý cho họ biết đối tượng học tập đang ở đâu.

Thế là Lục Thanh Việt bước ra ngoài biệt thự, đến bên hồ nhân tạo rộng lớn của khu biệt thự. Sáng sớm, sương mù giăng kín, không khí se lạnh. Nhân viên chương trình đứng trong sương, vừa ngáp vừa cười gian:

"Cố tiên sinh đã chạy ba vòng rồi. Thầy Lục, thầy Dụ, hai người có muốn học cái này không?"

Ngoại trừ Cố tiên sinh, đối với các khách mời khác, bọn họ vẫn rất giỏi bày trò.

Lục Thanh Việt: ? Hình như có gì đó sai sai? Làm gì có ai dậy từ hơn 6 giờ sáng để chạy bộ chứ!

Dụ Tinh Châu mở mắt nhìn bóng người chạy bộ trong làn sương, sau đó lại nhắm mắt, như thể chuẩn bị mộng du về phòng:

"Tôi đi ngủ tiếp đây."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!