Buổi chiều bốn giờ, phòng hội nghị trong khách sạn Duyệt Hiên đã được bố trí xong, phóng viên đã sớm đứng chờ ở vị trí của mình, các minh tinh cùng với tốp năm tốp ba các phú hào đến sớm đang tụ tập lại với nhau tán gẫu.
Buổi tiệc đấu giá từ thiện sẽ bắt đầu vào lúc 5 giờ rưỡi liên tục trong một tiếng, 6 giờ rưỡi mới là lúc thật sự giao lưu với nhau.
Giới giải trí gần đây sóng êm biển lặng, các phóng viên xoa tay hầm hè sôi nổi nghểnh cổ mở to hai mắt nhìn, ý muốn kiếm chút drama linh tinh như:
XX và XXX không hợp, XXX nghèo đến mức mặc một bộ lễ phục tận ba lần, XX và nhà giàu nào đó có cử chỉ mờ ám bóng bóng gió gió bị bao nuôi...
Lão Dư – phóng viên kỳ cựu của báo giải trí Khai Tâm, cũng có mặt tại hiện trường cùng với ba phóng viên thực tập.
Bọn họ đặt camera ở cửa, chiếm vị trí đẹp nhất, mỗi người đều nâng máy lên răng rắc răng rắc chụp các khách mời liên tục.
"Nhạc Tâm Chiết kìa! Hắn ta cũng tới."
"Quao, đó không phải là ảnh đế ảnh hậu năm ngoái sao? Sao bọn họ lại đi chung với nhau thế."
"Đúng là càng về sau thì cấp độ khách quý càng cao, mau nhìn, tên miệng* Vu Thiền cũng có mặt."
(*Tên miệng: : Là thuật ngữ trong tiếng TQ truyền thống, đặc biệt ở Đài Loan, dùng để chỉ những người có khả năng nói chuyện thông minh, hài hước và sắc sảo trên các phương tiện truyền thông.
Thuật ngữ này thường được sử dụng để miêu tả những người nổi tiếng, có tầm ảnh hưởng trong lĩnh vực truyền thông, đặc biệt là trong lĩnh vực truyền hình và radio.)
"Phía sau hắn là ai? Trời ạ, anh Dư, là Trì Vận! Cô ta bảo dưỡng quá tốt, anh xem làn da của cô ta cứ giống như cô gái đôi mươi ấy."
"Mau mau chụp Trì Vận nhiều một chút, gần đây cô ta rất điệu thấp, đã lâu không xuất hiện trước công chúng rồi."
"Đây không phải chỉ là bữa tiệc tối từ thiện thôi à? Sao có thể mời được cả cựu ảnh hậu đến vậy?"
Lão Dư kiên nhẫn nói:
"Vậy thì cô không biết rồi, Duyệt Hiên là nhà tư bản lớn, đừng nói Trì Vận, cô nhìn những minh tinh đi vào xem, không ai không có giải thưởng. Hơn nữa Trì Vận chính là bạn thân của Đổng Điềm trong giới giải trí, hôm nay cô ta xuất hiện rất bình thường."
Tới lượt Trì Vận, các phóng viên xung quanh không ngừng chụp như điên, vì thế Trì Vận đứng ở cửa trong chốc lát để mọi người chụp cho đủ.
"Trì Vận đã tới rồi, sao vẫn chưa thấy chủ nhân ra tiếp đãi?"
Lão Dư khinh thường:
"Người ta là nhà tư bản lớn, những người này nói trắng ra chỉ là đồ chơi của nhóm tư bản mà thôi, không bằng một góc áo của Ngải Văn Hiên nữa là. Cô xem, các đối tác của hắn mà hắn còn chưa tiếp, huống hồ là trường hợp này, hắn có thể không cần phải ra."
Anh ta nói xong, phóng viên thực tập Tiểu Vương bên cạnh anh ta đột nhiên vỗ anh ta một cái, hưng phấn nói:
"Anh Dư anh xem, đó có phải là Ngải Văn Hiên không? Bên cạnh hắn là ai, là người thừa kế Duyệt Hiên – Ngải Văn Mẫn phải không?"Bọn họ ra đón Trì Vận à?
Thật sự không hổ là Trì Vận!Không phải.Lão Dư nghi hoặc:Nhìn xem đã."
Trực giác nhạy bén của anh ta nói cho anh ta biết, một lát nữa nhất định có nhân vật lớn muốn lên sân khấu!
Vì vậy dù thấy các phòng viên khác do thời gian sắp kết thúc mà thu hồi các thiết bị đi vào phòng hội nghị chiếm vị trí tốt trước, thì lão Dư vẫn không nhúc nhích gì.
Quả nhiên, Ngải Văn Hiên chỉ nói hai ba câu với Trì Vận, sau đó cười để cô ta tự mình đi vào, còn hắn và anh trai hắn thì như thần giữ cửa đứng cạnh lối vào.
Bề ngoài Ngải Văn Hiên cười hì hì, trong lòng thì chửi mẹ kiếp.
"Anh hai, anh không đi vào chủ trì một chút sao?"
Ngải Văn Hiên thầm mắng trong lòng, rõ ràng yến hội lần này là kế hoạch của một mình hắn, đến khi sắp mở màn thì lại bị anh hai hắn nhảy ra muốn hưởng lợi ké, thật sự... quá đáng giận!
"Gấp làm gì, khách quý còn chưa tới đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!