Hai ngày quay cuối tuần kết thúc một cách hoàn mỹ.
Sau khi kết thúc, cuối cùng ⟪Bé Con Tới Rồi⟫ đã gỡ được cái mũ ⟪Tai Họa Tới Rồi⟫, hiệu quả tiết mục và danh tiếng tăng thêm một bậc, người xem tiết mục không cần phải đau đớn bấm trả qua một đoạn ngắn nào đó, mà là vẻ mặt tươi cười xem hết toàn bộ.
Đạo diễn Ninh lại thu được vài hợp đồng của các nền tảng trực tuyến, các nhà quảng cáo tìm đến tận cửa, sau cùng nhanh chóng kiếm lại tiền lỗ cho ba kỳ trước.
Kế tiếp là hai ngày nghỉ ngơi, thứ tư tuần sau đoàn đội tiếp tục đến nơi khác tiến hành phát sóng trực tiếp.
Có đoàn đội Tưởng thị ra tay nên trên mạng không có bất kỳ anti nào nhắm vào tiết mục nhảy nhót được ba phút, trước khi đóng cửa vào phòng thí nghiệm, ông cụ Tưởng đã đặc biệt căn dặn, phải để Thủy Thủy được yên tĩnh vui vẻ quay tiết mục, bất cứ chuyện xấu xa nào cũng phải cách xa bọn nhỏ.
Chỉ vì câu này của ông cụ, nền tảng trực tuyến của chính phủ Hoa Quốc đã mua bản quyền cắt nối biên tập của show truyền hình này, tăng ca thêm giờ cắt nối bản chất lượng cao full HD, lấy chủ đề là
"Trưởng thành và thay đổi".
Dùng cách thức phát sóng mới mẻ làm điểm độc nhất, dùng sự tin tưởng và chia ly lấy nước mắt làm điểm nhấn của tiết mục, khiến cho đạo diễn Ninh cảm động rơi nước mắt.
Vì lên hẳn nền tảng trực tuyến của chính phủ nên show truyền hình này hoàn toàn dân hóa, nhạc dạo cũng được viết ra, đạo diễn Ninh không còn làm gì ngoài việc cố gắng đưa ra nhiều chủ đề phát sóng trực tiếp phù hợp với chủ đề chính.
Tuần thứ ba phát sóng trực tiếp vẫn là hình thức cả nhóm, đạo diễn Ninh rất hối hận vì lúc trước chỉ dự định quay 4 tuần, nếu sớm biết kỳ này sẽ hot thì ông ta sẽ làm hẳn 8 tuần.
Thứ hai, Lâm Lan Chỉ đích thân dẫn Văn Khê và Thủy Thủy đi tham quan trường.
Học viện Bàn Cổ cũng vô cùng hiện đại khoa học hóa giống như nhà cũ nhà họ Tưởng, kiến trúc và trình độ AI đều tuyệt đối đứng hàng đầu thế giới, khiến cho Văn Khê là người trưởng thành mà cũng muốn trở về trường học lại lần nữa.
Khu trẻ em càng thu hút Thủy Thủy hơn.
Ba người dưới sự dẫn dắt của giáo viên đứng quan sát lớp học của bọn trẻ, số lượng trẻ em học ở đây rất ít, chỉ có một lớp chưa đến 30 người, màu tóc nào cũng có, đều từ năm tuổi trở lên, không một ai bằng tuổi Thủy Thủy.
"Thủy Thủy còn nhỏ tuổi, có thể học ngoại trú, trong học viện của chúng tôi cũng có ký túc xá dành cho một người, cha mẹ hoặc nhân viên chăm sóc cũng được phép cùng đi học chung." Thầy Chu đặc biệt nhiệt tình, hết sức tận tâm giới thiệu các tiện ích và phúc lợi của trường học.
Nếu như học ngoại trú, thì thật ra cũng không khác gì như khi Thủy Thủy đi học ở nhà trẻ bình thường.
Văn Khê không lo lắng vấn đề giao tiếp của Thủy Thủy, mà lo lắng Thủy Thủy sẽ không theo kịp chương trình học ở đây.
"Xin cứ yên tâm, bọn trẻ ở tuổi này sẽ không thật sự học cái gì, chủ yếu hướng dẫn truyền cảm hứng là chính, nhằm tìm hiểu sở thích của các bé trước khi vào tiểu học, Thủy Thủy tuyệt đối có thể tiếp thu."
Văn Khê đồng ý để cho Thủy Thủy bắt đầu học thử từ tháng sau, nếu thích ứng tốt thì học kỳ sau sẽ trực tiếp nhập học.
Bọn họ tham quan trường học ba tiếng đồng hồ, trong thời gian đó các giáo viên đều nhiệt tình tranh nhau làm hướng dẫn cho bọn họ có đến tám chín người, mỗi người trở về đều liên tục khen tiểu Thái Tử đáng yêu thế nào, Hoàng Hậu chúng ta xinh đẹp ra sao.
Không hổ là con cháu nhà Tưởng Công, những người khác biết con mình có tư cách nhập học ở học viện Bàn Cổ thì đã vui mừng hớn hở đến quên trời đất, đâu cần biết con mình có vui hay không.
Còn Thủy Thủy thì sao, đi tham quan trước, rồi mới học thử, còn sợ bé con không thích nơi này, yêu chiều đến không biên giới.
Bọn họ không có cách nào, chỉ có thể cố gắng bật đèn xanh, làm cho học viện thích hợp với Thủy Thủy, nhất định phải lưu lại tiểu Thái Tử.
Sau khi tham quan trường học, thứ tư lại bắt đầu phát sóng trực tiếp, Tưởng Duyệt Y mang theo Thủy Thủy đi Quế thị, lần này Văn Khê không đi theo mà chuẩn bị bay về Kinh Đô.
Sau này Thủy Thủy phải thường trú ở Hải thị, phòng bọn họ còn có rất nhiều thứ cần phải đóng gói gửi qua, còn phòng ở thì cứ để lại, xem như một đường lui sau này của cậu.
Văn Khê nghỉ ngơi bốn ngày, ngủ bù cho những ngày mất ngủ trước đó, hôm nay thứ sáu, vốn dĩ cậu phải thực hiện theo hợp đồng ngủ chung giường với Tưởng Trạm Bạch thì sáng sớm cậu đã bay về Kinh Đô.
Không sai, Văn Khê cố tình thất hẹn.
Bình thường Văn Khê rất dễ chịu, kiếp sống pháo hôi dài dằng dặc làm cậu mài giũa ra tính nhẫn nại cực tốt, lần trước tức giận cũng chỉ một thời gian ngắn, nhưng lần này cậu quyết định đấu với Tưởng Trạm Bạch lì như trâu đến cùng.
Tưởng trạch lớn như thế, chỉ cần cố tình trốn tránh thì ngoại trừ bữa tối, Tưởng Trạm Bạch sẽ không gặp được Văn Khê.
Chờ đến thứ ba Thủy Thủy rời đi, không khí trong Tưởng trạch bỗng nhiên trở nên yên tĩnh lẫn áp lực.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!