Chương 45: Ai dám bắt nạt?

Tống Á Lệ xưa nay tâm tư phức tạp, miệng lưỡi lại độc địa.

Nhưng xét thấy năng lực cô ta không tệ, có điểm đáng khen nên Phương Dĩ Sâm vẫn luôn mắt nhắm mắt mở cho qua.

Chỉ là mấy ngày nay, Phương Dĩ Sâm đã bận đến mức đầu óc quay cuồng. Vậy mà Tống Á Lệ lại chọn đúng lúc này để gây chuyện, anh không thể không đứng ra chỉnh đốn lại một phen.

"Tổ trưởng Tần đã làm việc tại trụ sở chính YJ suốt bảy năm, so với tất cả các người ở đây, cô ấy đều thâm niên hơn. Tôi đã xem toàn bộ hồ sơ công tác của cô ấy tại tổng công ty. Không tin thì lát nữa tôi có thể gửi toàn bộ lên hòm thư công ty, cho mọi người cùng chiêm ngưỡng.

Đến lúc đó, các người sẽ hiểu. Đừng nói là một vị trí tổ trưởng nho nhỏ, dù để cô ấy ngồi vào vị trí giám đốc như tôi, cũng hoàn toàn dư sức!

"Lời này của Phương Dĩ Sâm như một tảng đá lớn ném vào nồi nước sôi đang sủi bọt, nước b.ắ. n tung toé, ai cũng cảm thấy rát mặt. Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều hiện lên cùng một suy nghĩ:"Tần Hoạ là người được điều từ tổng công ty về sao?Không phải trước giờ vẫn đồn là cô ta được nhảy dù xuống sao?

"Tống Á Lệ bị Phương Dĩ Sâm doạ cho sững người mất vài giây, nhưng sau đó nhanh chóng lấy lại vẻ bướng bỉnh, khoanh tay trước ngực, giọng vẫn không chịu nhún nhường:"Cho dù những điều giám đốc Phương nói đều là thật, thì việc cô ta làm tổ trưởng nhưng chỉ lo cho bản thân, chẳng đoái hoài đến cấp dưới, chuyện đó giải thích sao đây?

"Ban đầu, Phương Dĩ Sâm vẫn còn định để lại cho Tống Á Lệ chút thể diện nhưng cô ta đã hỏi đến nước này, anh cũng không còn gì phải kiêng dè nữa."Ai nói cô ấy không quản các người?

Đơn thiết kế nhà cưới của cô Kỷ Tĩnh Nhã, tuy vì cô ấy mà khiến Giang tổng không vui nhưng cũng chính cô ấy là người đích thân đi xin lỗi Giang tổng, còn nhiều lần tiến cử cô làm người phụ trách dự án đó. Nếu không, cô tưởng cả Bắc Thành này chỉ có mỗi cô là nhà thiết kế chắc?

Giang tổng và cô Kỷ chẳng lẽ không có lựa chọn nào khác ngoài cô sao?

"Nói xong, Phương Dĩ Sâm lại chỉ tay về phía cô gái mắt hí vừa nãy nói nhiều nhất."Trương Hoan Hoan, bản thiết kế gửi cho Lý tổng tuần trước, nếu không nhờ Tần tổ trưởng giúp cô chỉnh sửa, thậm chí còn gia giảm lại một số chi tiết, cô tưởng mình dễ dàng qua được vậy à?

"Trương Hoan Hoan khi nãy to mồm nhất, giờ bị nhắc tới chuyện cũ, không khỏi thấy xấu hổ, cúi gằm mặt, lí nhí:"Em... em có nói gì xấu tổ trưởng Tần đâu...

"Phương Dĩ Sâm chẳng thèm để cô nói hết, đã quay sang chỉ vào người đàn ông đeo kính kế bên:"Còn anh nữa, Chung Cường.

Tuần trước bà nội anh mất, xin nghỉ tang về quê, công việc còn dang dở chẳng phải cũng do tổ trưởng Tần thay anh làm nốt sao?"

Chung Cường bị điểm danh, cúi đầu im lặng, vẻ mặt áy náy.

Phương Dĩ Sâm tiếp tục nhắc tên thêm mấy người nữa, từng việc từng việc, giúp họ nhớ lại bao lần được Tần Hoạ âm thầm hỗ trợ.

Đến lúc này, mọi người mới chợt nhận ra.

Hóa ra từ lâu, họ đã nhận được nhiều sự giúp đỡ từ cô như thế, chỉ là chưa từng để tâm.

Tống Á Lệ thấy Phương Dĩ Sâm chỉ bằng vài lời đã khiến mọi người lung lay, còn vô tình giúp Tần Hoạ ghi điểm trong mắt đồng nghiệp, thì càng sốt ruột, vội vã nói:

"Nhưng cô ta bị Giang tổng loại là sự thật, đắc tội với anh ấy khiến danh tiếng công ty bị tổn hại, khách hàng cũng vì thế mà rút lui, những chuyện đó đều là sự thật!"

Cô ta vừa nói vừa liếc Tần Hoạ với ánh mắt khinh thường:

"Nếu cô ta không thể giải quyết toàn bộ hậu quả thì tôi vẫn không phục!"

Cuộc đối đầu nơi khu làm việc đang căng như dây đàn thì bỗng sau lưng vang lên một giọng nói lười nhác nhưng đầy áp lực:

"Xem ra với tính cách không chịu buông tha của cô Tống, cho dù tổ trưởng Tần có thể giải quyết xong mọi chuyện đi chăng nữa, cô cũng chưa chắc đã tâm phục khẩu phục đúng không?"

Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Giang Cảnh Sơ không biết đã đến công ty từ lúc nào, bên cạnh là trợ lý của anh.

Anh mặc một chiếc sơ mi lụa đen, tay đút hờ vào túi quần, đứng đó với dáng vẻ tùy ý nhưng ánh mắt lại cực kỳ sắc bén.

Phương Dĩ Sâm là người phản ứng nhanh nhất, lập tức bước đến tiếp đón:

"Giang tổng, sao giờ này anh lại tới?"

Ánh mắt Giang Cảnh Sơ lướt qua đám đông, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt Tần Hoạ.

Hồi nãy đứng ở cửa, anh đã nhìn cô rất lâu. Người phụ nữ này, mấy năm không gặp, thay đổi thật nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!