Buổi chiều hôm đó, Tống Á Lệ nóng lòng muốn khoe khoang trước mặt Tần Hoạ.
Cô ta đã gọi trà chiều cho toàn bộ nhân viên trong công ty, ai cũng có phần.
Tần Hoạ vừa ra khỏi nhà vệ sinh thì bị Tống Á Lệ chặn lại giữa khu văn phòng.
"Chị Tần, mời cô uống trà chiều."
Tần Hoạ hiểu rõ ý đồ của cô ta, cũng thản nhiên gửi lời chúc mừng.
"Chúc mừng cô, giành được đơn hàng của cô Kỷ."
Tống Á Lệ làm ra vẻ khoa trương,
"Ôi trời, cô biết rồi à? Tôi còn đang nghĩ nên nói sao để không tổn thương lòng tự trọng của cô đây."
Tần Hoạ không hiểu:
"Tại sao lại tổn thương lòng tự trọng của tôi?"
Tống Á Lệ cười cợt:
"Cô là tổ trưởng của nhóm thiết kế mà vòng đầu đã bị loại, không thấy mất mặt sao?"
Tần Hoạ cụp mắt, khoé môi khẽ cong:
"Chỉ là một đơn hàng thôi, chẳng nói lên điều gì cả."
"Đến mức này mà còn không nói lên điều gì?"
Tống Á Lệ nhìn lướt qua mấy đồng nghiệp đang xem kịch trong các ô bàn làm việc, làm bộ làm tịch che miệng:
"Bị thái tử gia nhà họ Giang đích thân loại bỏ, cô nghĩ sau này còn sống nổi ở Bắc Thành à?"
Tần Hoạ chẳng mảy may bận tâm:
"Sống nổi hay không, cô nói không tính, tôi nói cũng không tính, cuối năm KPI sẽ có câu trả lời."
Nói xong, cô nhận lấy cốc trà chiều từ tay Tống Á Lệ, không quên nói lời cảm ơn.
Vừa đi được vài bước, trợ lý Phương Dĩ Sâm liền đuổi theo, nói có việc cần cô đến văn phòng giám đốc.
Nhìn bóng lưng bình thản rời đi của Tần Hoạ, Tống Á Lệ tức đến nghiến răng.
Cô ta vốn định nhân cơ hội này giáng một đòn vào khí thế của Tần Hoạ, ai ngờ người ta chẳng buồn tiếp chiêu, nói bao nhiêu cũng như đ.ấ. m vào bịch bông, chẳng chút lực.
Phương Dĩ Sâm thấy Tần Hoạ bước vào, đích thân pha một ly cà phê cho cô.
"Cô Tần, lần này thật sự nhờ cô cả đấy."
Người khác có thể không biết nhưng Phương Dĩ Sâm thì rõ. Mấy ngày trước khi Tần Hoạ xin nghỉ, chính là để đến tìm Giang Cảnh Sơ xin lỗi, cố gắng cứu vãn đơn hàng lần này cho công ty.
Nếu không thì với tính cách của thái tử gia nhà họ Giang, chắc chắn sẽ chẳng quay lại hợp tác.
Vừa rồi nhìn thấy dáng vẻ vênh váo ngoài kia của Tống Á Lệ, Phương Dĩ Sâm cứ nghĩ Tần Hoạ sẽ tranh thủ mỉa mai đôi câu nhưng cô lại chẳng nói gì cả.
Toàn bộ quá trình, vừa rộng lượng lại chẳng thiếu tự tin.
Phương Dĩ Sâm cảm thấy thú vị, cái nhìn về Tần Hoạ cũng thay đổi đôi chút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!