Chương 26: Gặp nạn ở quán bar

Buổi tối, Tần Hoạ hẹn gặp Chu Điềm Điềm ở quán bar.

Chủ yếu là do Chu Điềm Điềm quá nhiều chuyện, hôm qua có mặt Giang Cảnh Sơ nên không tiện hỏi. Hôm nay nhịn không nổi nữa, nói hết lời hay mới kéo được Tần Hoạ ra ngoài.

Tần Hoạ đại khái kể lại chuyện xảy ra tối qua.

Dĩ nhiên, chuyện về nụ hôn mất kiểm soát kia, cô không hé răng nửa lời.

Chu Điềm Điềm nghe xong, có hơi thất vọng.

"Vậy ý cậu là tối qua hai người chỉ là vì cần mà đến, hợp tác ăn ý, giả làm người yêu trong hai ngày?"

Tần Hoạ ngồi bắt chéo chân trên ghế quầy bar, nhàn nhạt nói:

"Chính xác thì là một ngày, thêm một đêm."

Chu Điềm Điềm bĩu môi:

"Biết rồi, suýt nữa thì tớ tưởng hai người tình cũ nối lại, hoặc là anh Cảnh đột nhiên biến thành tổng tài bá đạo, muốn mạnh mẽ cướp lấy cậu về."

Tần Hoạ nhấp một ngụm rượu trái cây:

"Sắp cưới đến nơi rồi, bớt xem mấy bộ ngôn tình m.á. u chó lại đi."

Chu Điềm Điềm liếc mắt:

"Nhưng cũng đâu phải không thể. Tớ thấy ánh mắt anh Cảnh nhìn cậu tối qua rõ ràng là còn tình ý mà…"

Tần Hoạ quay sang nhìn cô một cái:

"Mắt cậu bị hỏng hồi nào vậy? Hàn Hiến cũng không đưa cậu đi khám à?"

Chu Điềm Điềm lườm lại:

"Thật mà! Hơn nữa, năm xưa hai người chia tay vốn dĩ có hiểu lầm. Nếu giờ hiểu lầm được hoá giải…"

"Không có ngày đó đâu."

Tần Hoạ không đợi cô nói hết đã lạnh lùng cắt lời, ánh mắt vốn trong veo giờ đây tối lại sâu thẳm:

"Chuyện này tớ nói với cậu rồi, đừng nhắc đến trước mặt bất cứ ai."

Chu Điềm Điềm hiếm khi thấy Tần Hoạ nghiêm túc đến vậy, nhớ lại chuyện năm xưa suýt lấy đi nửa cái mạng của cô, lập tức giơ tay đầu hàng:

"Biết rồi, tớ không nhắc nữa. Bao năm nay, kể cả Hàn Hiến tớ cũng không lộ nửa chữ."

Tần Hoạ lúc này mới dịu lại, cầm ly rượu lên lần nữa, nhìn chất lỏng màu cam nhạt trong ly, bỗng trầm ngâm.

Lúc ấy, điện thoại đặt trên quầy bar bỗng sáng lên. Tần Hoạ liếc qua, là lời mời kết bạn Wechat.

Mở ra xem, ảnh đại diện là một hình nền đen trơn, tên WeChat chỉ vỏn vẹn một chữ J.

Tần Hoạ theo phản xạ lập tức nghĩ đến Giang Cảnh Sơ.

Ánh mắt thoáng nheo lại, ngón tay mảnh khảnh gõ nhẹ vài cái lên mặt quầy, cuối cùng bấm nút bên hông, tắt màn hình luôn.

Chu Điềm Điềm chẳng biết đã đi vệ sinh từ lúc nào, chỗ ngồi bên cạnh trống không, không ngừng có người tới bắt chuyện.

Tần Hoạ từ chối liên tiếp mấy người, cô đang bực bội nghĩ không biết Chu Điềm Điềm có bị rớt xuống bồn cầu không thì bất ngờ một tên tóc vàng đi tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!