Chương 14: Hỏi thăm tung tích

Giang Cảnh Sơ bước vào phòng tổng thống thuộc về riêng anh trong khách sạn.

Trước tiên là đi tắm. Trong lúc lau tóc, anh tiện tay cầm điện thoại lên xem.

Đã hơn một tiếng rưỡi trôi qua kể từ khi Tần Hoạ nhắn tin cho anh.

Anh rót cho mình một ly rượu vang đỏ, vừa nhấp một ngụm, vừa gửi tin nhắn cho Cao Phỉ.

Giang Cảnh Sơ: [Tần Hoạ vẫn còn ở công ty à?"]

Khoảng hai phút sau, Cao Phỉ xác nhận xong mới trả lời, ngắn gọn súc tích chỉ một chữ: [Còn.]

Giang Cảnh Sơ hơi nhướng mày, đặt úp điện thoại xuống quầy bar nhưng cả người lại có vẻ không tập trung.

Nửa tiếng nữa lại trôi qua.

Giang Cảnh Sơ: [Vẫn còn đó không?]

Cao Phỉ: [Vẫn còn.]

Đến lần thứ ba nhận được tin nhắn từ Giang Cảnh Sơ, Cao Phỉ bực bội tháo kính xuống, vò nhẹ mắt mình.

[Giang tổng, có cần tôi gửi cho anh video giám sát trực tiếp ở đại sảnh không?]

Lần này, chưa đến hai giây sau, Giang Cảnh Sơ đã nhắn lại một chữ: [Cần.]

Thật sự cần?

Cằm của Cao Phỉ suýt thì rớt xuống vì kinh ngạc. Đây còn là vị Giang tổng luôn xem phụ nữ như không khí sao?

Khi mở video giám sát từ điện thoại, Giang Cảnh Sơ thấy Tần Hoạ đang yên tĩnh ngồi trên ghế sofa làm việc.

Trên đùi cô là chiếc laptop, lúc thì gõ bàn phím, lúc lại chống cằm trầm ngâm. Không hề có vẻ lo lắng, bồn chồn của một người đang chờ đợi.

Giang Cảnh Sơ bật cười, đây là xem công ty anh như nơi nghỉ dưỡng miễn phí sao?

Tuy nghĩ vậy, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi hình ảnh cô trên màn hình.

Đã lâu lắm rồi, anh chưa từng dám nhìn Tần Hoạ một cách công khai như vậy.

Dù chỉ là ngồi yên như thế kia, anh cũng có thể ngắm cô cả một ngày.

Ý nghĩ có phần tự ngược ấy vừa lóe lên, ngay cả chính anh cũng thấy nực cười.

Hình ảnh cô ngày hôm qua, khi giúp anh và Kỷ Tĩnh Nhã thiết kế phòng tân hôn vẫn hiện rõ trong tâm trí anh, cô thản nhiên, bình tĩnh như thể chẳng có gì vướng bận trong lòng.

Tim anh lại trĩu nặng, khó thở.

Năm năm rồi, cô đã bước ra khỏi quá khứ, chỉ còn anh là cứ níu lấy chuyện cũ, không chịu buông tay.

Nghĩ đến đây, Giang Cảnh Sơ hít sâu một hơi, đúng lúc đó thấy Tần Hoạ trong màn hình hắt xì liền hai cái.

Anh cau mày, lại nhắn tin cho Cao Phỉ.

Giang Cảnh Sơ: [Máy lạnh trong đại sảnh công ty để nhiệt độ thấp lắm à?]

Cao Phỉ: [??]

Giang Cảnh Sơ: [Mang cho cô ấy một chiếc chăn.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!