Chương 12: Xem cô có thành ý không

Phương Dĩ Sâm lập tức hoảng hốt, vội vàng bước nhanh vài bước theo sát Giang Cảnh Sơ.

"Tổng giám đốc Giang, anh bớt giận. Công ty chúng tôi ngoài tổ trưởng Tần ra vẫn còn rất nhiều nhà thiết kế xuất sắc khác. Nếu trước đó anh và cô Kỷ hài lòng với phương án của Tống Á Lệ, sau này tôi có thể sắp xếp cho cô ấy phụ trách thiết kế cho hai người."

Thấy sắc mặt Giang Cảnh Sơ vẫn lạnh tanh, không nói một lời, mồ hôi trên trán Phương Dĩ Sâm càng tuôn như suối, lại vội vàng bước thêm mấy bước.

"Tổ trưởng Tần chỉ là tính cách hơi thẳng thắn. Nếu vừa rồi có lời nào khiến anh cảm thấy không thoải mái, tôi sẽ để cô ấy đích thân xin lỗi anh."

Đúng lúc này, thang máy vừa đến.

Giang Cảnh Sơ cùng Kỷ Tĩnh Nhã đồng thời bước vào. Khi quay người lại, ánh mắt lạnh lùng như hàn băng rơi lên người Phương Dĩ Sâm.

"Vậy tôi sẽ chờ xem thành ý của quý công ty."

Trong phòng họp, Tần Hoạ đang cúi đầu thu dọn đồ đạc.

Tống Á Lệ khoanh tay ngồi trên ghế, sắc mặt cau có như thể ngửi phải mùi gì khó chịu.

"Muốn c.h.ế. t thì đi c.h.ế. t một mình, đừng kéo chúng tôi theo chôn cùng! Du học được vài năm mà tưởng mình là nhân vật lớn à, dám đối đầu với tổng giám đốc Giang! Nếu thật sự để vụ làm ăn lớn này bay mất, tổn thất của công ty, tổn thất của tôi, cô định một mình gánh hết chắc?"

Tống Á Lệ càng nói càng tức, đặc biệt là khi thấy Tần Hoạ từ đầu tới cuối vẫn giữ vẻ mặt dửng dưng, trong lòng càng như bị mèo cào.

Đúng lúc đó, Phương Dĩ Sâm tiễn Giang Cảnh Sơ và Kỷ Tĩnh Nhã quay lại.

Cô ta vội vàng bước tới:

"Giám đốc, tổng giám đốc Giang nói thế nào ạ?"

Phương Dĩ Sâm lắc đầu, hít một hơi thật sâu, xua tay với Tống Á Lệ.

"Cô ra ngoài trước đi, tôi muốn nói vài câu với tổ trưởng Tần."

Tống Á Lệ thấy sắc mặt Phương Dĩ Sâm như vậy, liền có dự cảm chẳng lành.

"Là Tần Hoạ đắc tội với Giang tổng, đâu liên quan gì tới chúng tôi? Chỉ vì cô ta lỡ lời mà cả đám bị vạ lây, có công bằng không chứ!"

Phương Dĩ Sâm vốn đã rối như tơ vò, nghe vậy càng bực bội không thôi.

"Bảo cô ra ngoài thì cứ ra ngoài đi, lắm lời cái gì!"

Phương Dĩ Sâm hiếm khi nổi giận như vậy, dù Tống Á Lệ có bực bội đến đâu cũng không dám cãi thêm lời nào.

Trước khi đi cô ta còn hung hăng liếc Tần Hoạ một cái, sau đó giậm mạnh gót giày bước ra ngoài.

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

Chờ cửa phòng đóng lại, Tần Hoạ cũng gần như dọn dẹp xong.

Cô liếc nhìn Phương Dĩ Sâm, chủ động lên tiếng.

"Xin lỗi giám đốc, nếu vì chuyện cá nhân của tôi mà khiến Giang tổng không hợp tác với công ty nữa. Những tổn thất sau này, tôi sẽ cố gắng tìm cách bù đắp. Nhưng tôi phải nói rõ, tôi không thấy thiết kế của mình có vấn đề.

Dù lời nói sau đó có hơi nặng, cũng là vì Giang tổng cố tình gây khó dễ trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!