Sau năm năm xa cách, Tần Hoạ trở lại Bắc Thành vào một ngày xuân mưa dầm dã.
Cơn mưa lất phất rơi mãi không dứt, hòa cùng những tiếng sấm rền vang khiến cô trằn trọc suốt đêm, mộng mị không yên.
Trong mơ, mọi thứ trở nên rối loạn.
Một người đàn ông với hơi thở nóng bỏng quấn chặt lấy cô, thì thầm gọi tên cô bên tai không ngừng.
"Tần Hoạ... Hoạ ơi..."
Sự quyến luyến khiến cô mềm nhũn như nước mùa xuân, đôi tay vô thức ôm lấy cổ anh ta định dâng lên đón nhận. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, một lực đẩy mạnh mẽ hất văng cô ra xa.
Người đàn ông trước mặt đột nhiên sầm mặt, ánh mắt tối sầm lại, lạnh lẽo như băng giá. Tần Hoạ giật mình đuổi theo nhưng giữa trán chợt bị một vật cứng đập mạnh vào.
Chỉ trong chớp mắt, trước mắt cô ngập tràn màu đỏ.
Máu nhỏ từng giọt, từng giọt chảy dài từ trán xuống khuôn mặt.
Tần Hoạ bật tỉnh, mồ hôi lạnh thấm ướt lưng áo. Cô đưa tay bật đèn, lúc này mới phát hiện cửa sổ phòng ngủ chưa đóng chặt, gió thổi hất nước mưa vào mặt.
Đã lâu rồi cô không còn mơ thấy những chuyện xưa.
Cô khẽ xoa mặt, đứng dậy đóng cửa sổ rồi lại quay về giường nhưng đã không còn chút buồn ngủ nào nữa. Nghĩ ngợi một lát, cô với lấy tờ báo tài chính trên tủ đầu giường.
Dòng tiêu đề in đậm trên trang nhất ngay lập tức đập vào mắt cô:
"Thiếu gia tập đoàn Giang Thị sắp kết hôn với thiên kim tiểu thư nhà họ Kỷ."
Bên dưới là một bức ảnh chiếm gần một phần tư trang báo.
Người đàn ông trong ảnh phong thái tuấn tú, khoác lên mình bộ vest may đo tinh xảo, khí chất cao quý, lạnh lùng. Cô gái bên cạnh khẽ tựa vào vai anh ta, đôi mắt hạnh phúc dõi theo anh, trông đoan trang dịu dàng, đôi mắt hạnh nhân ánh lên tia sáng long lanh.
Hai người đứng bên nhau, ai nhìn vào cũng phải thốt lên khen ngợi: Trai tài gái sắc.
Tần Hoạ nhìn chằm chằm vào bức ảnh, nét mặt không chút biểu cảm rồi đặt tờ báo xuống, liếc nhìn đồng hồ, nhận ra thời gian không còn sớm. Nghĩ đến cuộc gặp khách hàng ngày mai, cô ép mình nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đây là khách hàng đầu tiên kể từ khi cô trở về nước, vì vậy cô đã dậy từ rất sớm.
Giữa giờ cao điểm, cô chen lên tàu điện ngầm, vừa kịp đến khu căn hộ cao cấp Hằng Phong vào lúc chín giờ sáng.
Hằng Phong nằm ngay trung tâm thành phố, đây là khu chung cư sang trọng bậc nhất Bắc Thành. Những người sống ở đây đều thuộc tầng lớp thượng lưu, nghe nói khi dự án còn chưa mở bán, mọi căn hộ đã bị đặt mua hết.
Khách hàng mà cô gặp hôm nay từng sống lâu năm ở nước ngoài, mới về nước không lâu, muốn thay đổi toàn bộ thiết kế nội thất căn hộ.
Hai người đã trao đổi sơ bộ qua Wechat, hôm nay chính thức gặp mặt để đo đạc không gian.
Tần Hoạ đứng chờ ở cổng khu chung cư, chẳng bao lâu sau, một người đàn ông trẻ tuổi với dáng người cao ráo bước đến.
Cô lập tức nở nụ cười chuyên nghiệp, tiến lên chào hỏi:
"Anh Châu phải không?"
Châu Thế Khải khẽ dừng bước, quan sát người phụ nữ trước mặt.
Bộ trang phục công sở thanh lịch tôn lên vóc dáng mảnh mai, mái tóc nâu trà uốn nhẹ buông xõa trên vai. Ngũ quan tinh xảo, đôi mắt đen láy như một hồ nước sâu thẳm khiến người ta không kìm được mà muốn tìm hiểu.
Ánh mắt anh ta thoáng hiện vẻ kinh ngạc, rồi đưa tay về phía cô:
"Không ngờ người đoạt giải vàng Nhà thiết kế nội thất châu Á - Thái Bình Dương năm ngoái lại là một mỹ nhân trẻ trung như vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!