Thời gian gặp mặt là tối thứ năm, để bày tỏ thành ý, Lê Lạc cố ý chọn một bộ đồ của nhãn hàng G, từ đầu đến chân, từ đồ Tây cho đến cài áo đều là cũa hãng G, anh lọ mọ trong phòng thay đồ gần cả tiếng đồng hồ.
Đặng Lương đợi ở bên ngoài đến mức sắp ngủ gục luôn thì mới thấy anh bước ra:
"Anh à, không phải chỉ là ăn bữa cơm thôi sao, có nhất thiết phải làm long trọng đến vậy không?"
Lê Lạc vuốt vuốt mớ tóc con trước trán:
"Cậu thì hiểu cái gì, đó là ông chủ lớn đó nha."
"Trước kia cũng đâu có thấy anh để tâm đ ến ông chủ lớn như vậy đâu..." Đặng Lương làu bàu.
Kim Nhân đứng bên cạnh gấp laptop lại, nói:
"Anh Lạc, vừa nãy Lưu Vũ Yên mới đăng weibo, có cần tương tác chút không?"
Lê Lạc tùy tiện đáp:
"Được thôi, cậu lên nick của tôi bình luận một câu đi. Đúng rồi, hiệu quả của việc tạo tin đồn lần trước thế nào?"
Đặng Lương giành trả lời: "Hiệu quả tốt lắm luôn! Đứng đầu hotsearch lâu ơi là lâu! Mọi người đều tưởng là hai người là sự thật luôn ấy.
Truyền thông cũng nói đây là lần thật nhất trong số các tin đồn của anh.
Có điều...! sau khi anh Thâm bị chụp, thì bên dưới bình luận bị bẻ hướng rồi, có người cảm thấy các anh chỉ là tụ tập bạn bè thôi, có người lại tưởng các chơi ba người...
"Lê Lạc cười lớn tiếng, không có chút hình tượng nào cả:"Cứ để cho họ nghĩ bậy đi, càng bậy càng tốt, tốt nhất là đồn đến tai bạn nhỏ nhà hắn đi.
Vậy thì có thể chỉnh đốn tên họ Giang kia một chút, hời lớn rồi!
"Đặng Lương không hiểu chuyện gì, nhỏ giọng hỏi Kim Nhân:"Bạn nhỏ mà anh Lạc nói là ai vậy? Lẽ nào là Hạ Hy Ải?
"Kim Nhân bận rộn sửa bình luận cho bài của Lưu Vũ Yên, không trả lời, Đặng Lương rướn cổ sáp lại gần xem: [Wow~ Tiên nữ nha! Nhưng mà tấm hình selfie này không đẹp bằng một phần mười của người thật nha!]"...
"Sau khi Kim Nhân đăng lên, anh ta ngẩng đầu, mặt không biểu cảm mà nhìn cậu:"Sao vậy?
"Lê Lạc vuốt tóc ra sau tai, để lộ một góc mặt nghiêng hoàn hảo, mỉm cười nho nhã với cậu:"Đi thôi.Đặng Lương:..."
...! Mẹ ơi mấy người này đổi tính nhanh quá đi!
Sau khi sửa soạn xong, ba người họ cùng ngồi lên một chiếc xe đi đến khách sạn đã hẹn sẵn, lần này Lê Lạc không tự mình lái xe, để cho tài xế riêng lái xe thay.
Chiếc xe này là chiếc xe khiêm tốn nhất trong nhà xe của anh, cũng là chiếc xe đầu tiên mà ba anh tặng cho anh, mục đích chắc có lẽ là muốn anh thu lại sự ngỗ ngược và ham chơi lại, sớm ngày trưởng thành, làm một người thừa kế trầm ổn ngoan ngoãn.
Nhưng đáng tiếc anh lúc còn trẻ chỉ yêu những chiếc xe đua có tạo hình khoa trương, sau khi nhận chiếc xe này cũng chẳng hề lái mấy lần.
Bây giờ nghĩ lại, thực ra đây cũng là chiếc xe an toàn nhất trong số tất cả xe của anh, sàn xe rất thấp, khung xe dày và cứng rắn, cửa sổ xe là kính chống đạn được đặt làm riêng, chỉ số an toàn vô cùng cao.
Tình yêu mà ba anh dành cho anh, vẫn luôn lặng lẽ và sâu sắc như vậy, nhưng mà lúc đó anh không hề hiểu.
Bây giờ anh hiểu rồi, nhưng lại chẳng có cơ hội để báo đáp tình yêu của ba anh thật tốt.
Cảnh đêm bên ngoài lướt qua trong mắt, đến cả ánh đèn đường cũng chỉ là những đốm sáng lóe lên rồi vụt tắt, không để lại vết tích gì.
Đôi mắt Lê Lạc bị ánh đèn thu hút, dâng lên chút sự chua xót, anh lập tức nhắm mắt lại, ổn định lại tâm trạng, lúc mở mắt ra lần nữa thì đã đến nơi.
Trước kia Zark đặt một khách sạn năm sao bình thường, sau đó thay đổi thời gian và địa điểm gặp mặt một lần, đổi thành khách sạn bảy sao xa hoa nhất trong thành phố, có lẽ là muốn ở cho thoải mái một chút.
Có một chuyện khá mất hứng chính là, khách sạn này thuộc tài sản nhà họ Đoạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!