Chương 9: Thái hậu

Lưu Tòng Đức nghe thấy chướng tai sao sao ấy, nhưng trong lúc nhất thời không hiểu ý nghĩ của Bàng Tịch, đành phải trầm mặc.

Ba người Đông Lai Thuận thấy Lưu Tòng Đức trầm mặc thì cho rằng hắn đã ngầm đồng ý nên gật đầu liên tục, nói:

- Mặc dù Bàng đại nhân không có mặt ở nơi đó, nhưng phân tích lại như nhìn thấy tận mắt, tiểu nhân bội phục.

Bàng Tịch nói tiếp:

- Sau khi Mã công tử kết bạn với năm người các ngươi, thấy ba người Địch Thanh xuống lầu, Mã công tử rất có khí phách, muốn giao hảo với Địch Thanh nên tiến tới bắt chuyện. Không ngờ Địch Thanh phát điên đánh Mã công tử tơi tả.

Chuyện xảy ra sau đó, các ngươi đã nói rất rõ ràng, vì thế không cần ta nói nhiều nữa.

Mọi người sau khi nghe lời phân tích của Bàng Tịch, đều cảm thấy hành vi của vị Mã công tử này thật quái gở, còn có nha dịch cố nín cười. Bọn người Chu Đại Thường đành phải kiên trì đến cùng đáp:

- Đúng là như thế.

Bàng Tịch nhìn Lưu Tòng Đức hỏi:

- Lưu đại nhân, suy luận lần này của hạ quan, không biết ông còn có nghi vấn gì không?

Lưu Tòng Đức rất đau đầu, cảm thấy những lời vừa rồi của Bàng Tịch đúng là suy nghĩ cho bọn họ, đành nói:

- Lần này ngươi nói không sai.

Ta không có vấn đề.

Mặt Bàng Tịch càng sa sầm, bắt bẻ nói:

- Lưu đại nhân không có vấn đề, nhưng hạ quan lại có vấn đề.

Lưu Tòng Đức thầm giật mình, thấy Bàng Tịch cầm mấy cuốn sổ sách từ trên bàn lên, không khỏi nghi hoặc khó hiểu.

Bàng Tịch thản nhiên nói:

- Đây là ghi chép mấy ngày nay mà hạ quan nhận được từ Thái Bạch Cư, Hỉ Lai Nhạc và Hội Tiên Lâu...

Trình Lâm cau mày hỏi:

- Hành động này của Bàng thôi quan có ý gì?

Bàng Tịch nói:

- Mã công tử quả nhiên hiếu khách, đều để lại dấu chân ở mấy tửu lâu này, dĩ nhiên tất cả là được người khác mời.

Vừa nói hai mắt vừa lướt qua mặt của bọn người Chu Đại Thường, thấy sắc mặt những kẻ này đã tái cả lại. Bàng Tịch chậm rãi nói:

- Mà người mời, chính là mấy người trước mặt:

Chu Đại Thường, Dương Đắc Ý, Đông Lai Thuận. Căn cứ vào ghi chép, Mã công tử vốn quan hệ rất thân với mấy người Chu Đại Thường. Nếu có người không tin, ông chủ tửu lâu đang đợi triệu ở hậu đường, không ngại kêu lên mà hỏi.

Chu Đại Thường tuôn mồ hôi đầm đìa, cười lớn nói:

- Chúng tôi... tin.

Sắc mặt Bàng Tịch trầm xuống:

- Bây giờ mới tin, e rằng đã muộn?

Tiếp đó, y bước đến dâng sổ sách lên trước án của Trình Lâm. Bàng Tịch xoay người đối mặt với bọn người Chu Đại Thường, mặt ủ mày chau nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!