Thời kỳ Bắc Tống, sóng gió nổi lên chốn biên cương, giang sơn Đại Tống bấp bênh dưới đồ đao vó ngựa.
Mùa hoa mẫu đơn nở, hắn tình cờ gặp được người con gái thùy mị yêu kiều. Mối tình đầu ngây ngô trong sáng ấy khơi dậy một tràng chuyển biến kinh tâm động phách.
Lăng mộ đế vương, lời tiên tri, bóng dáng hoàng cung, quyền thế, nhu tình...
Xuyên suốt trong những khúc mắc ái tình, có một vùng Hương Ba Lạp băng sơn thần bí mờ ảo.
Thời khắc Ngũ Long xuất thế, Thổ Phiên, Đại Hạ... Thậm chí Khiết Đan, Đại Lý lần lượt bị cuốn vào trong những cuộc đấu trí quyết liệt, minh tranh ám đấu, mưu sâu kế hiểm, chỉ vì tìm kiếm bí mật của Ngũ Long, phá giải giấc mộng Hương Ba Lạp.
Nhưng dù rong ruổi trên lưng ngựa ngàn dặm, cũng chẳng tìm thấy được manh mối gì. Hương Ba Lạp, rốt cuộc là thực hay ảo?
Tiên cảnh hay địa ngục?
Bi huyết hay hào hùng!
Bát Bộ Thiên Long, Tàng Bắc Mật Tông, lập đô từ trong làn mưa tên ngũ sắc! Chỉ có vung đao lên mới có thể cùng tranh phong!
Hắn, mang trên lưng thâm tình của nghĩa huynh, lòng mang chí lớn bình định thiên hạ, uống máu ăn thề cùng đế vương, và lại mang tình yêu hồn nhiên chân thành, cùng một lời thề sinh tử.
Thời khắc ác chiến trên sa trường, cũng không thể nào tránh khỏi bị cuốn vào cuộc tranh chấp đi tìm Ngũ Long...
Tiết trời cuối xuân, oanh đến yến đi, qua lại không ngớt như đưa thoi. Gió mát hây hẩy, cuốn bay những cánh hoa mềm mại bé nhỏ, hòa vào trong trời đất.
Lúc này chợt có vài tiếng chiêng Thang thang truyền đến, phá vỡ không gian tĩnh lặng, làm kinh sợ những chú chim nhỏ đang đậu trong tán cây. Những cánh hoa như giật mình tỉnh khỏi giấc mộng, ào ạt rơi vào trong dòng suối, men theo dòng nước mà trôi đi.
Bên cạnh dòng suối có vài cây hòe to lớn, dưới tán cây bày một cái bàn gỗ, trước bàn có mấy người đang đứng, bận trang phục của cấm quân kinh thành, phía bên trái khuôn mặt có xăm hai chữ Kiêu Vũ. Mấy người này mặc dù đang đánh chiêng, nhưng vẻ mặt lại có chút hờ hững.
Đằng trước những người này cắm hai ngọn cờ lớn, một bên mặt lá cờ có thêu hai chữ chiêu mộ, bên còn lại thêu hai chữ nghĩa dũng, thì ra những người này đang tuyển chọn cấm quân.
Bên cạnh cây cờ lớn có đặt hai người gỗ, dễ thấy là các binh sĩ được tuyển chọn phải có vóc người tương đương với chúng.
Sau bàn có một người đang tựa bàn ngủ say sưa, nghe được tiếng chiêng, đứng dậy ngáp một cái, lười biếng duỗi người. Lúc nãy hắn dựa vào bàn mà ngủ nên không nhìn ra gì cả, nhưng khi hắn vừa vươn vai, mới phát hiện người này thân cao vai rộng, râu quai nón đầy mặt, quả thật rất uy vũ.
Người này nhìn vào bản danh sách đang đặt trên bàn, cau mày, nói:
"Tại sao lại chỉ có chừng này người? Các huynh đệ, cố gắng thêm chút nữa, tuyển thêm mười người nữa là có thể về."
Một người gầy gò đáp:
"Chỉ huy sứ, những người dân ở đây hình như cũng không muốn đến, chiêu thêm mười người nữa, nói thì dễ, nhưng làm thì cũng khó đấy."
Người râu quai nón ngáp một cái liền nói: Làm hết sức đi chứ.
Một tên hói đầu hỏi:
"Quách đại nhân, vì sao không đi đến sương quân(1) mà chọn lựa, lại muốn chọn lựa từ trong dân chúng chứ?"
(1) sương quân là lực lượng quân sự canh giữ và bảo vệ vòng ngoài, là binh lính phục dịch, phục vụ chiến đấu trong quân đội nhà Tống được tổ chức theo quy chế của phép Ngụ binh ư nông. Nói dễ hiểu hơn, sương quân giống như dân quân tự vệ bây giờ.
Người râu quai nón đáp: "Lão tử ban đầu cũng muốn tuyển chọn những người từ trong sương quân để bổ sung vào Kiêu Vũ quân, đào tạo cẩn thận, không cho đám tạp chủng kia khinh thường.
Nhưng tên Tri châu này rất keo kiệt, sương quân đưa tới cho ta đều là những tên phế thải, vừa gian trá vừa lười biếng, đã tham lam lại còn xảo quyệt, không bằng ta tự mình tuyển chọn.
"Người gầy đột nhiên ánh mắt sáng ngời, gấp gáp nói:"Có người đến kìa.
"Người râu quai nón nọ ngẩng đầu nhìn lại, thấy đầu dòng suối nhỏ xuất hiện một người, vui vẻ nói:"Xem ra trời không phụ lòng người, mau đưa hắn đến đây.
Tên tiểu tử này không tệ, đúng là rất có tư chất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!