Lạc Tầm Phong không nghĩ tới, sau Huyết linh chi còn có một Phương cô nương, Ta không biết…
Thẩm Chỉ Ngọc:
"Hiện tại đã biết, có thể không trị?"
"Không được! Sẽ luôn có biện pháp khác…" Lạc Tầm Phong nghĩ nghĩ, lại nói:
"Phương lão gia luôn đối tốt với ngươi, nói không chừng…"
Thẩm Chỉ Ngọc:
"Năm ngoái ông ấy tìm người tính mệnh, nói nếu Phương cô nương xuất giá không mang theo Huyết linh chi, ắt cả đời khốn khổ."
Lạc Tầm Phong:
"… Sợ không phải là giang hồ bịp bợm đi?"
Thẩm Chỉ Ngọc:
"Cho dù là thật hay giả, tóm lại Huyết linh chi là ông ấy để lại cho nữ nhi, không cần nghĩ đến."
Lạc Tầm Phong trầm mặc một lúc lâu, ngẩng đầu lên nói:
"Ngươi an tâm trị chân là được, cùng lắm thì ta lại đi chỗ khác tìm Huyết linh chi."
Thẩm Chỉ Ngọc nhìn hắn, khuôn mặt kéo căng thả lỏng một chút,
"Ngươi cho là Huyết linh chi dễ tìm như vậy?"
Lạc Tầm Phong:
"Khó tìm cũng phải tìm, không cho phép ngươi lại nói không trị!"
Thẩm Chỉ Ngọc lại không nói, nhìn nóc giường không biết nghĩ cái gì.
Sau nửa canh giờ, Lục Tri Tiên đi vào rút châm, lại nắn nắn chân Thẩm Chỉ Ngọc, nói có bảy phần nắm chắc có thể chữa khỏi, nhưng cần chút thời gian.
Mục Trì mừng rỡ chụp một cái vào lưng Lục Tri Niên,
"Lão già, ngươi được lắm! Ha ha ha…"
Lục Tri Niên thiếu chút nữa hộc máu.
Lạc Tầm Phong trở về nha môn một chuyến, lật qua lật lại toàn bộ dành dụm được của mình trong mấy năm qua, đựng một túi đầy, rồi mới cầm túi đi gặp Tri phủ.
Hắn vào thư phòng, liền vén vạt áo, quỳ một gối xuống đất, nói với Chu Hoài Sơn:
"Đại nhân, thuộc hạ đặc biệt tới xin được trị tội!"
Chu Hoài Sơn giật mình,
"Xảy ra chuyện gì? xảy ra chuyện gì?"
Lạc Tầm Phong:
"Hôm nay thuộc hạ vốn đã bắt được người trộm Thiên Sơn Tuyết Liên, nhưng lại thả hắn."
Chu Hoài Sơn không hiểu ra sao, Đó là vì sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!