Hương sữa tắm theo chân người từ phòng ngủ lan ra đến phòng khách, hòa quyện vào hương hoa ngào ngạt khắp căn phòng.
Lương Uyển đứng cạnh quầy bar, cẩn thận pha rượu.
Sau những phút giây ân ái, chiếc nhẫn lại được đeo lại lên tay cô và Chu Lịch.
Ánh đèn mềm mại từ chiếc đèn treo phía trên phản chiếu lên khuôn mặt cô, Lương Uyển cúi đầu, cuối cùng không nhịn được mà bật cười, ngẩng mắt liếc nhìn Chu Lịch một cái.
"Anh có thể đừng cứ nhìn chằm chằm vào em mãi thế không? Em không tập trung được."
Ánh mắt Chu Lịch vẫn còn ánh lên hơi nóng sau giây phút thân mật, kết hợp với ánh đèn, như muốn thiêu đốt cô.
Cô lắc nhẹ ly rượu, chiếc nhẫn trên ngón tay phát ra tia sáng rực rỡ như lửa.
Nhìn rượu ấy.
So với chiếc nhẫn Chu Lịch từng mua ở London, chiếc nhẫn kim cương lần này có viên đá gần như bằng nhau về kích thước, nhưng thiết kế lại giản dị và kín đáo hơn.
Lúc nãy Lương Uyển từng hỏi anh, nếu chiếc này là nhẫn cưới, thì cái trước là gì? Chu Lịch cười nói là nhẫn đính hôn. Lương Uyển hừ nhẹ hai tiếng, nghĩ rằng lúc đó mình đâu đồng ý, nhưng Chu Lịch liền hôn cô một cái thật sâu, khiến cô vừa cười vừa quên luôn chuyện đó.
Ánh mắt Chu Lịch cuối cùng cũng rời khỏi gương mặt cô, nhìn xuống đôi tay thon dài của cô. Anh ngồi trên ghế cao cạnh quầy bar, đôi chân dài duỗi thoải mái, bật cười:
"Từ khi nào mà em đã biết pha rượu rồi?"
"Em đặc biệt học vì ngày hôm nay."
Lương Uyển chăm chú nhìn vạch chia định lượng, không dám lơ là,
"Ban đầu định pha để tặng anh khi cầu hôn."
Cô không ngờ anh lại đồng ý nhanh đến thế, càng không ngờ anh cũng chuẩn bị sẵn nhẫn. Hai người như lửa gần rơm, phút chốc quên mất cả quy trình.
Lương Uyển ngẩng đầu hỏi:
"Anh biết hôm nay em không đến Hàng Châu từ khi nào vậy?"
Chu Lịch liếc nhìn mấy chai rượu đột nhiên xuất hiện trong nhà, ngẩng đầu nhìn cô:
"Lúc anh thấy hộp nhẫn trong túi xách em."
Lương Uyển sững lại: Khi nào?
"Lúc ở bệnh viện, tình cờ thấy thôi."
Cô dừng một chút, bĩu môi, đặt ly rượu pha xong trước mặt anh:
"Thế thì chẳng bất ngờ chút nào rồi."
Rất bất ngờ.
Lương Uyển liếc mắt lườm anh, chống cằm đặt lên quầy bar:
"Thì ra anh đã biết từ trước, chẳng trách sinh nhật anh hôm nay em không ra ngoài mà anh cũng chẳng thắc mắc."
Chu Lịch nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cô, kéo về phía mình, ngón trỏ cố ý vô tình lướt qua lòng bàn tay cô, nhẹ nhàng như lúc anh vu. ốt ve xương chân mày cô.
Kim giây trên đồng hồ vừa quay được nửa vòng, Chu Lịch đã đứng dậy, nâng cằm cô lên, hai ngón tay thu lại, mở môi cô ra rồi hôn nhẹ qua quầy bar.
Lương Uyển mở to mắt, nhìn bóng mi dày rung rung dưới đáy mắt anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!